PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2261

nó nhiều lắm. Cảm nhận được cái nhìn chăm chú của chuột mập, người nọ
liền quay đầu, mắt nheo tít lại, môi hồng rực rỡ nở một nụ cười đắc ý.

"Chíp..."

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, Nguyên Bảo đại nhân đang cố gắng

vượt biển đi cứu người, nào ngờ lại có một thần công từ đâu xuất hiện bắn
ra một sợi tơ dài, kéo nó trở lại thuyền ngay tức khắc. Nguyên Bảo đại nhân
rơi lên boong thuyền, vừa thở phào đã chợt cảm thấy sau lưng có vật gì đó
rất nặng, liền quay đầu lại.

Hồi mâu nhất tiếu bách mị sinh, lục cung tri chu vô nhan sắc(*).

(*) “Mỗi lần ngoảnh mặt, nhoẻn cười lộ ra trăm vẻ đáng yêu, nhện trong

lục cung không còn ai đáng gọi là đẹp nữa”, ngại ý từ câu thơ “Hồi mâu
nhất tiếu bách mị sinh, Lục cung phấn đại vô nhan sắc” (Mỗi lần ngoảnh
mặt, nhoẻn cười lộ ra trăm vẻ đáng yêu, Người yêu trong lục cung không
còn ai đáng gọi là có nhan sắc nữa) trong bài “Trường hận ca” của nhà thơ
Bạch Cư Dị thời Đường.

"Chíp..."

Nguyên Bảo đại nhân ngã xuống, hi sinh oanh liệt, còn kế hoạch cứu chủ

của nó đến lúc này đây đã thất bại giữa chừng.

Pháp sư vẫy vẫy tay gọi con nhện mặt người về, giơ một tay ra nhặt con

chuột đang ướt đẫm lên, Thiết Thành lập tức định nhào tới cứu nhưng lại
không nhanh bằng pháp sư, hắn ta búng một cái, Nguyên Bảo đại nhân đã
bay sang bên chỗ Kim Cương đang giương mắt đứng nhìn.

Kim Cương một chân giẫm lên Nguyên Bảo đại nhân, vặn vặn cổ, giơ

đôi cánh ra, đá đá chân, khởi động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.