PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2298

ngồi co ro lại một góc, bây giờ lại nở nụ cười tỏ vẻ nịnh bợ Đế Phi Thiên,
"Đây... Có sẵn này".

Đế Phi Thiên lia mắt qua một bên, không hề để ý đến chín cái đuôi đang

vẫy mãnh liệt kia, đáp: "Không ăn thua", thế nhưng hắn ta lại để ý đến
Nguyên Bảo, người liều mạng kiên quyết chống cự lại những cú đạp mạnh
của Kim Cương, "Tên này thú vị đấy, ta đem theo chơi".

Hắn một tay lôi Nguyên Bảo đại nhân, thản nhiên giẫm qua thân thể của

Phù Dao, Mạnh Phù Dao lúc đó chỉ biết nằm nhìn ánh mắt cầu cứu âm
thầm của Nguyên Bảo đại nhân - Con yêu à, cố gắng lên, đợi chủ nhân của
con bình phục, nhất định sẽ đánh cho chúng không còn gì để mất, trả lại tự
do cho con...

"À đúng rồi." Khi Đế Phi Thiên sắp sửa tiến vào khoang thuyền, bỗng

nhớ lại điều gì đó, quay đầu lại, "Ta không ăn cá, không ăn rau, không uống
nước trắng, xào thịt không được cho cay, canh cũng không được cho cay,
không thích ồn ào, nhưng cũng không thích quá im lặng, giường nệm ngủ
ngày nào cũng phải giặt, phơi, phải được dệt bằng lụa, không được dùng tơ
tằm, không thích màu đen, lát nữa ngươi thay cái bộ áo tang này đi, còn
nữa, trên thuyền không được phép có nữ nhân, nhưng mỹ nhân thì là ngoại
lệ."

Mạnh Phù Dao yếu ớt đáp lại: "Trên thuyền có một bà đầu bếp, không

đẹp, nhưng lại có đôi tay khéo léo chế biên thức ăn, món bà ta nấu ngon
nhất là thịt và canh không có vị cay, ngoài bà ta ra thì không có ai có thể
giải quyết vấn đề quan trọng này đâu - Ngươi suy nghĩ xem có nên vứt
xuống biển hay không?"

Đế Phi Thiên suy nghĩ rất kĩ, rộng lượng đáp lại: "Thế thì giữ lại đi,

nhưng không được xuất hiện trước mặt ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.