PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2299

Nghĩ lại rồi hắn ta lại nói: "Xét theo việc thuyền này đã là của ta, vẫn còn

có một yêu cầu nữa nhưng ta sẽ không nói ra bây giờ, đợi đến lúc cập bến
ngươi phải nhớ, tìm các cô nương xinh đẹp cho ta, mỗi ngày mười người,
nếu như nhan sắc tạm được thì năm người, đẹp thì ba người, còn nếu
khuynh nước khuynh thành thì một là đủ rồi".

Hắn ta bước vào thuyền hết sức phong độ, vạt áo phất phơ theo gió,

Mạnh Phù Dao thở dài một lát, cố gắng gượng bò dậy, đi đến bên cạnh Vân
Ngấn xem vết thương của hắn, lo sợ lúc nãy đánh nhau với Phi Yên suốt
dọc đường, ném hắn hết bên này qua bên khác rồi lại bắt đi bắt lại, khó
khăn lắm mới thở được lại bị giày vò như vậy, may mà hơi thở vẫn còn cho
dù là rất yếu ớt.

Mạnh Phù Dao kiểm tra kĩ lưỡng, phát hiện ra Vân Ngấn chưa chết một

phần là vì lúc đó ngọn lửa yêu bảy sắc vẫn chưa ngắm trúng lồng ngực, một
phần là vì hắn dường như chưa bị yêu quang xuyên qua người.

Có lẽ là vì Mạnh Phù Dao kịp thời xông lên đẩy hắn ra, cũng có thể là do

Phi Yên bị nam nhân áp chặt nên xấu hổ và tức tối liền đẩy hắn ra, nhưng
cho dù thế nào đi nữa, thì đúng là trong cái rủi có cái may, nếu không dù
Mạnh Phù Dao có lấy cái mạng mình ra để đổi thì cũng không thể cứu được
Vân Ngấn.

Có điều hiện giờ hắn cũng chỉ còn lại chút hơi thở mà thôi, trong mắt của

những con người bình thường thì đó chính là một xác chết, mặt cắt không
còn một giọt máu, hàm răng trắng muốt cắn chặt vào nhau, bỗng một luồng
khí được thở ra, nếu không kiểm tra kĩ càng thì chắc chắn sẽ không phát
hiện.

Mạnh Phù Dao cảm thấy vui mừng khôn siết, vội vàng lệnh cho Diêu

Tấn lấy hết tất cả mọi thứ ra, Giao vương nội đơn, thuốc của Tông Việt, tất
cả các loại thuốc quý hiếm, thần dược lấy được từ các nước, Mạnh Phù Dao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.