PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2334

hành trình tải thuyền, hắn vô số lần thất bại, vô số lần chiến đấu, nhưng cứ
chiến đấu thì lại thất bại.

Lần thứ hai hắn ta đổi một tư thế khác, không còn đặt lỗ mũi tiêu hồn đối

diện với Mạnh Phù Dao nữa mà mời nàng ngắm sao một cách lãng mạn,
Mạnh Phù Dao cũng đi ngắm sao cùng hắn ta, nghe Vu thần ngâm tất cả
những bài thơ liên quan tới những vì sao trên trời. Không thể không thừa
nhận cái tên này quả thực rất bác học, chỉ đọc những bài thơ về những vì
sao ấy mà cũng mất cả một đêm, đến cả những bài thơ được sáng tác bởi
những thi nhân vô danh hắn ta cũng lải nhải được ra, cuối cùng cũng đến
lúc hết thơ thì hắn ta lại tự ngâm, trình độ ngâm thơ của tên này cũng ghê
gớm không kém các vị thi nhân là bao, khiến người không hiểu rõ về thơ từ
như Mạnh Phù Dao cũng phải nhìn hắn ta bằng một con mắt khác, cái nhìn
ấy có thế thấy đã khơi lên được sự hưng phần trên khuôn mặt của Vu thần,
hắn ta vội vàng hỏi: "Nàng nghĩ như thế nào?"

Mạnh Phù Dao suy tư rồi đáp: "Nếu như hạnh phúc là phù du, nếu như

nỗi thống khổ nhiều như những vị tinh tú trên bầu trời..."

Vu thần đại nhân nhìn nàng với ánh mắt thích thú.

"Hiện tại ở bên cạnh ngươi..."

Vu thần đại nhân ngồi sát lại hơn nàng một chút nữa.

"Cuộc sống của ta thực sự là vạn dặm không có mây, khắp trời tràn ngập

những vì sao sáng..."

“…”

Một lúc sau ở phía đầu con thuyền vọng ra một tiếng người gào thét.

"Cửu Vĩ! Khi mẹ ngươi mang thai ngươi, có phải cha ngươi đã từng đi

vắng rất xa, sau đó ông nội ngươi và mẹ ngươi loạn luân không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.