PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2382

Dưới sàn nhà lát đá xanh đột nhiên truyền lại tiếng gõ nho nhỏ, nghe

tiếng rất trầm, dường như vọng tới từ nơi rất xa.

Lam y nam tử Ca Lâu La Vương thoáng sững sờ, hàng mày nhíu lại tựa

như nghĩ điều gì, hắn suy tư hồi lâu rồi đột nhiên đá bay chiếc bàn bên
dưới.

Thảm gấm bên dưới án thư bị xé rách, hiện ra bậc thềm hướng xuống

phía dưới, thâm trầm u ám không một chút ánh sáng.

Ca Lâu La Vương bước xuống bậc thang, đi qua một đoạn đường thật

dài, lại rẽ phải, mới dừng lại ở trước một địa thất.

Địa thất nhỏ hẹp, nền đất toàn cỏ khô, nếu có một người thân cao thể

tráng đi vào thì quay người tất có chút khó khăn, ngủ thì ngủ không thẳng,
đứng lại đứng không nổi, chỗ này hoàn toàn làm người ta khó chịu.

Vậy mà có một người nhàn nhã nằm đó, tiếng thở vang dội.

"Tên chết tiệt này!" Ca Lâu La Vương thấp giọng chửi rủa, ngồi xổm

xuống trước của địa thất, gọi. "Này! Đứng dậy!"

Người đó xoay mình, quay mông về phía y.

"Giả vờ giả vịt!" Ca Lâu La Vương lớn tiếng chửi mắng, "Mói nãy chẳng

phải ngươi gõ này gõ nọ dưới này sao?"

Người đó chẳng thèm động đậy, ngủ rất thoải mái.

Ca Lâu La Vương lại mắng thêm một trận, dứt khoát ngồi bệt xuống

trước cửa nhà lao, bất lực mà nói: "Lão quỷ, tốt xấu gì ta với ngươi cũng đã
quen biết nhiều năm rồi, lại cũng chẳng phải là ta nhốt ngươi ở đây, ngươi
để tâm đến ta một chút xem nào."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.