PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2506

Tiếng gió xung quanh dừng lại, im lặng đến mức có thể nghe tiếng một

sợi tóc rơi. Trong bóng tối và sự tĩnh lặng như ngưng tụ đến cực độ, mọi
người nghe thấy tiếng bước chân như chuông rung, cảm giác sự chấn động
trên mặt đất đang đến gần, lại không nhìn ra là người hay vật gì. Cảm giác
đó áp bức người ta muốn phát điên, có thể khơi gợi lên nỗi sợ hãi từ sâu
trong tim.

Bởi vì không nhìn thấy, nên càng đáng sợ.

Nàng tập trung lắng nghe, bụng lại nghĩ, Trường Thanh Thần điện được

gọi là Thần Minh Quang Chiếu, hai cảnh đầu trong tứ cảnh lại u ám tịch
mịch như bước vào vực quỷ, so với vu thuật ở Phù Phong chỉ có hơn chứ
không hề kém, đâu có giống thần?

Hoặc là, thần hay phù thủy cũng như nhau, chẳng qua chỉ là cách gọi

khác?

Nay nàng đã khai thông Phá Cửu Tiêu - tầng cảnh giới "Thiên Thông"

cuối cùng, giác quan nàng nhạy bén hơn nhiều so với người bên cạnh.
Nhưng kể cả như vậy, nàng cũng không thể nghe ra tất cả âm thanh trong
bóng tối, trừ tiếng bước chân kia. Vừa nãy đám người Chiến Bắc Dã còn
gần ngay trong gang tấc, trong nháy mắt đã như bị không u, nuốt chửng,
hoàn toàn lặng im. Song Mạnh Phù Dao không tin họ sẽ im lặng, cho dù
Vân Ngấn không nói, Chiến Bắc Dã cũng không thể không nói được.

Âm thanh tới gần, quanh quẩn ngay bên cạnh, dường như lúc nào cũng

có thể đưa tay ra. Mạnh Phù Dao đang đoán đối thương sẽ ra tay từ góc độ
nào, lòng bàn tay chợt lạnh. Tông Việt liền nắm lấy tay nàng nói: "Hình
như đối phương muốn tiêu diệt từng người chúng ta. Nàng đừng tách ra."

Mạnh Phù Dao ậm ừ, bắt mạch hắn hỏi: "Sao tay huynh lại lạnh như

vậy?"

Tông Việt thản nhiên nói: "Đeo cái bao tay thôi mà."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.