PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2541

Thuốc vừa uống vào trong bụng, Diêu Tấn, Thiết Thành lập tức đỏ mặt,

hai mắt hoa lên, ho sặc sụa, bị cay đến mức không còn buồn ngủ nữa, cay
đến tỉnh cả ngủ. Mạnh Phù Dao không nhịn được mà bật cười, nghĩ bụng
"mặc dù cách này chỉ có thể trị tạm thời chứ không thể trị tận gốc, nhưng
tốt xấu gì cũng là cách có thể tạm thời giữ tỉnh táo."

Giữ túi trong tay, Chiến Bắc Dã chợt nghĩ đến lời tiên đoán về sinh tử,

không biết từ lúc nào đã bắt đầu chuẩn bị tư tưởng về cái chết, cũng không
biết từ lúc nào đã bắt đầu lo lắng quan tâm đến nàng. Nghĩ đến đây, hắn
bỗng bật cười thành tiếng.

Mạnh Phù Dao chậm rãi cho viên thuốc vào miệng, trong giây lát, nàng

cảm thấy ngực mình như có một ngọn lửa nhọn hoắc tựa mũi tên đâm vào,
ruột gan nàng nóng ran, cảm giác cay đến mức muốn nổ tung cả trời đất,
Mạnh Phù Dao không kìm được mà trào nước mắt.

Nhưng chỉ có mình nàng biết, nước mắt đang rơi xuống không phải vì

nàng bị cay, mà vì mối tình sâu lặng vừa ngọt ngào lại vừa vô hình ấy làm
xúc động, trong phút chốc không kìm được cảm xúc mà tuôn trào nước
mắt.

Tình yêu của người đó cũng giống như viên thuốc tầm thường kia, dù có

ngọt ngào êm dịu, nhẹ nhàng như vô hình nhưng chỉ cần nàng có thể cảm
nhận được, có thể chạm tới được, thì tình cảm ấy cũng sẽ đẹp đẽ vô cùng,
cảm giác hạnh phúc cũng giống như có hàng ngàn bông hoa đang nở rộ
trong tim.

Mây mù bay khắp nơi, trước mắt mọi thứ trắng như tuyết, nhưng còn

người ấy đang nơi đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.