PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2573

Một cánh hoa đào rơi xuống mặt nàng. Mạnh Phù Dao đưa tay ra đỡ,

hương hoa đào thuần khiết, cánh hoa mềm mại.

Thật sự đúng là hoa đào rồi. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?

Trong trí nhớ của nàng, rõ ràng bây giờ nàng đang ở trên núi Trường

Thanh, đang là mùa đông lạnh giá của cực Bắc. Từng cửa ải gian nan ở Tứ
đại cảnh của Trường Thanh, có ải thứ ba được đóng lại khi cái đỉnh nung
kia rơi xuống... Tại sao khi nàng mở mắt ra, những thứ nhìn thấy đều là
cảnh sắc quê nhà?

Thậm chí ngay cả con sông nhỏ bên chân núi, cô nhi viện sau hàng rào ở

phía bên kia bờ sông cũng giống hệt.

Chiến Bắc Dã đâu rồi? Vân Ngấn, Diêu Tấn, Thiết Thành nữa đâu rồi?

Hay là... ta đã chết sao? Hay ta đã quay về thực tại rồi?

Mạnh Phù Dao mừng thầm trong lòng, đang vui tột độ bỗng nhớ đến

Trưởng Tôn Vô Cực chưa biết sống chết thế nào, nụ cười của nàng chợt tắt
lịm.

"Không... không... làm sao có thể bỏ lại hắn như thế mà quay trở lại nơi

này!"

Làm sao nàng đành lòng đây? Sao đành lòng?

Kiếp này yên tâm mãn nguyện, kiếp sau vương nặng mối ân tình!

Cuộc đời một người sao có thể khó khăn trăm đường trắc trở muôn dặm

như vậy chứ?

Chỉ trong một thời gian ngắn mà trong lòng Mạnh Phù Dao vừa mừng

vừa lo, hai cảm giác tương phản sâu sắc khiến bàn tay nàng lạnh toát, cả
người mềm nhũn ra. Nàng phía sau, dựa vào một cái cây đằng sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.