PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2646

Nhiệm vụ cuối cùng của cuộc đời hắn, đã hoàn thành rồi...

Tiếng thở ra vừa kết thúc, nỗi đau đơn kinh thiên động địa liền giày vò

hắn, trong bóng tối, trời đất như chìm vào ác mộng.

Tay của Diêu Tấn từ từ buông thõng.

Ở nơi gió tuyết lạnh lẽo này, linh hồn của một nam nhan La Sát luôn

mang đầy ý cười đang trôi nổi.

Chủ nhân!

Thuộc hạ đã nói rồi, sẽ không bao giờ phản bội lần nữa.

Cũng ở nơi gió tuyết này, Mạnh Phù Dao đột nhiên quay đầu, lặng người

nhìn sang bên bờ Vân Kiều bên kia, nơi nàng đã từng điên cuồng và đã
từng bị gió tuyết che lấp.

"Nàng làm sao thế?" Chiến Bắc Dã quay người lại hạ giọng hỏi.

"Lúc ta gần đến bên bờ này, dường như nghe thấy tiếng Diêu Tấn đang

gọi ta."

"Gọi cái gì?" Hắn thắc mắc, "Tuy gió to, nhưng nếu như hắn có gọi, lẽ ra

ta cũng có thể nghe thấy chứ nhỉ."

"Hắn hét lên, chủ nhân, bảo trọng." Mạnh Phù Dao nhìn một hồi lâu sang

phía bên bờ đối diện, chau mày nói, "Ta có cảm giác kì lạ không thể nói ra
thành lời..."

"Có thể là vì nàng đã quá lo lắng, sợ hắn gặp chuyện thôi." Chiến Bắc Dã

nói, "Yên tâm, vừa rồi, chúng ta đều nhìn thấy rồi, trong mật đạo thực sự
không có người, lúc hắn đi ra, dựa vào sự thông minh cùng võ công của
hắn, đi đến đâu cũng có thể sống sót được, nhất định sẽ không có chuyện gì
đâu, chắc chắn sẽ tốt hơn là đi theo chúng ta, nàng nhìn xem, trên cây cầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.