PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 359

Nguyên Chiêu Hủ nghe nàng hỏi vậy thì bèn thôi cười, thản nhiên đáp:

"Chút nữa sẽ biết".

Mặc dù Nguyên Chiêu hủ rủ rê nàng đi dạo thanh lâu thì nàng đã có chút

buồn bực, nhưng nàng biết hắn không phải thật muốn đến thanh lâu, nên
ngoan ngoãn theo hắn lên nhã phòng ở lầu bốn. Nhã phòng này bày biện vô
cùng xa hoa lộng lẫy, không thua kém nhà của Vương hầu, một gã đầy tớ
nhanh chóng dâng lên rượu và thức ăn. Không lâu sau, Nguyên Bảo đại
nhân đã say tí bỉ, trái ôm phải ấp hai quả táo của nước Phù Phong, ngủ
thiếp đi lúc nào chẳng hay.

Từ trước đến nay khi đối ẩm cùng Nguyên Chiêu Hủ, nàng luôn tự xưng

mình là hào kiệt về mặt tửu lượng, thề sẽ chuốc say hắn. Nhưng cho tới lúc
này, nàng cũng chẳng thể chiếm được thế thượng phong. Chẳng ngờ về mặt
tửu lượng Nguyên Chiêu hủ cũng sâu không lường được, hết chén này đến
chén khác, càng uống càng thanh tỉnh, càng uống mắt càng sáng, càng uống
càng khiến cho hào khí của Mạnh Phù Dao tan thành mây khói.

Cho tới tận bây giờ, Mjanh Phù Dao nàng cũng không phải là người dễ

dàng chấp nhận thua cuộc. Nàng càng uống càng hăng say, càng uống càng
càn quấy, từ ngồi trên ghế đến leo lên bàn, đến khi vò rượu chất thành đống
cao trên mặt bàn, đến khi những bình rượu nhỏ được chạm trổ hoa văn tinh
xảo chất cao thành ngọn núi nhỏ dưới chân nàng. Mạnh Phù Dao giơ vò
rượu về phía Nguyên Chiêu Hủ, mời hắn: "Uống, uố...ng! Thà rằng bao
tử... bị thủng, chứ không chấp nhận tình cảm... vá víu."

Từ đầu đến cuối Nguyên Chiêu Hủ chỉ ngồi dựua tà tà vào ghế, uống đến

khi cử trọng nhất khing (3) mà tư thế cầm vò rượu vẫn ưu nhã như cũ, lộ rõ
sự đối lập một trời một vực với kẻ say rượu nào đó.

(3) Cử trọng nhất khinh: bên nặng bên nhẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.