PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 361

PHÙ DAO HOÀNG HẬU

Thiên Hạ Quy Nguyên

www.dtv-ebook.com

Quyển 2

Chương 7: Tiếng Lòng Thì Thầm

Tất cả cảnh vật đều xoay tròn.

Tấm màn đỏ thẫm xoay tròn, chiếc giường ngà voi xoay tròn, ô vuông

trên trần nhà chạm trổ hình rồng bay phượng múa cũng xoay tròn, bức rèm
che lập lòe trong sắc tối cũng xoay tròn.

Gương mặt diễm lệ khiến người và thần đều ghen ghét, cũng đang xoay

tròn.

Mạnh Phù Dao híp mắt, cố gắng bắt lấy một món đồ đẹp nhất trong đống

đồ vật đang xoay tròn kia, nhưng cả người bất lực mềm nhũn, bắt mấy lần
cũng đều không được, nàng tiếc nuối thở dài, lẩm bẩm: “…Mẹ, sao lần nào
cũng như vậy hết.”

Trong lúc mơ hồ, hình như nàng nắm được góc áo nhỏ xíu của ai đó,

ngửi được hương hoa mai nhàn nhạt, dường như có ai đó ngồi cạnh bên
nàng, tiếng nói trầm thấp mà dịu dàng: “Mỗi lần đều như thế nào?”

Hình như ngón tay lạnh như ngọc của người đó khẽ khàng vuốt ve khuôn

mặt nàng, hình như người đó dùng một chiếc khăn ướt ấm nóng, có mùi
hương nhàn nhạt lau mặt cho nàng từng chút từng chút, nhiệt độ vừa khéo
đủ, gió lạnh đêm khuya thổi phớt qua, khiến da mặt nàng mát rượi, cảm
giác khoan khoái hiếm có. Bởi vì say rượu nên người nàng nhớp nháp mồ
hôi, khi được lau sạch thì trở nên nhẹ nhàng, dễ dịu vô cùng. Mạnh Phù
Dao rên rỉ, có chút tham luyến muốn nắm chặt bàn tay của người đó, giữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.