PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 362

mãi không buông, nàng lưu luyến cọ mặt mình vào lòng bàn tay của người
đó, nỉ non nói: “…Ta muốn, không thể nhận…”

“Nàng muốn gì?” Thanh âm này, như khiến người ta đắm chìm trong

mộng đẹp, so với cảnh trong mơ còn mê hoặc hơn rất nhiều lần.

“Ta muốn…” Mạnh Phù Dao cúi đầu nói, nàng rất muốn ngủ, líu ríu đáp

mập mờ chẳng rõ điều gì, khiến cho người bên cạnh phải cúi đầu kề sát tai
nàng, để có thể nghe rõ ràng hơn một chút.

Người đó khom người để kề sát tai nàng, vậy mà Mạnh Phù Dao cứ

nghiêng qua nghiêng lại, đột nhiên nàng trở mình xoay mặt lại, vừa khéo
hai đôi môi xinh đẹp ướt át đỏ mọng chạm nhẹ vào nhau.

Trong lúc vô tình môi tiếp xúc môi, hình như nơi chân trời đột nhiên lóe

lên một luồng ánh sáng tươi đẹp. Luồng ánh sáng này lướt bay cực nhanh,
trong phút chốc đã vượt qua ranh giới sinh tử, vượt qua không gian và thời
gian, tích tắc đã chạm đến nơi sâu thẳm, tĩnh lặng nhất của trái tim. Như hạt
châu bị ném rơi xuống đáy lòng, tạo ra những cơn sóng, khơi dậy những
cơn sóng cả lóng lánh sắc ngọc.

Tư vị như thế đó, mềm mại, trầm bổng, bình yên rồi lại sóng to gió lớn.

Trong tích tắc ấy Nguyên Chiêu Hủ cũng cứng đờ người, nhưng ngay

sau đó hắn khẽ cúi xuống thản nhiên mỉm cười,vươn ngón tay ra khẽ khàng
vuốt gương mặt láng mịn, nóng bừng của Mạnh Phù Dao. Đầu ngón tay
hắn đặt trên gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp động lòng của nàng, nhẹ nhàng
vuốt ve từng đường nét trên gương mặt nàng, này lông mày, này mắt, này
mũi, này môi…

Lúc này, cô gái nhỏ phía dưới vẫn vô thức lẩm bẩm như cũ, ban nãy khi

môi tiếp xúc môi, hình như khiến nàng cảm giác ấm áp và vui vẻ. Nguyên
Chiêu Hủ lại tiếp tục vuốt ve nhẹ nhàng, bỗng nhiên người phía dưới bật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.