PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 450

đã cố dùng hết sức mình bổ xuống. Hắn kinh hãi nhìn chủ nhân của hai
ngón tay mảnh khảnh ấy, thấy được thiếu niên gầy gò y phục xanh thẫm
đang lạnh lùng nhìn hắn.

Mạnh Phù Dao.

Có một số việc không nên làm, có một số việc buộc phải làm, có một số

việc cần nhẫn nhịn, có một số việc không thể nhẫn nhịn.

Chung quy, đó gọi là giới hạn…

Tên người Nhung vừa kinh ngạc vừa trợn trừng nhìn Mạnh Phù Dao với

ánh mắt sắc lẹm, Mạnh Phù Dao đột nhiên hít vào một hơi thật sâu rồi
mắng to: “Ngươi cút đi.”

Tiếng “rắc rắc” vang lên, nàng hung hăng bẻ gãy lưỡi đao của hắn, sẵn

tiện lật tay ném lưỡi đao gãy ra xa, một tiếng thét thê thảm vang lên, một gã
người Nhung đang lén lút tập kích nàng ôm cánh tay bị lưỡi đao gãy cắm
phập trên mu bàn tay gào to thảm thiết.

“Thần Mặt trời ở trên đầu, muốn chết thì tới đây tên tiểu tử chết tiệt kia.”

Tên người Nhung bị đoạt đao kia chợt giận dữ gầm lên, hung tợn bổ nhào
tới, tung ra quyền phong mãnh liệt.

Tuy nhiên, người hắn gặp phải là Mạnh Phù Dao. Công phu một đống

như vậy cũng chả làm gì được nàng.

Mạnh Phù Dao khoanh tay cười lạnh, bước ra một bước.

Chỉ một bước.

Một bước này vừa giẫm nát nửa đoạn đao gãy đang nằm trên đất, vừa hất

nửa đoạn đao còn lại trên không trung, đao xoay tròn bắn ra xa va chạm với
quả đấm khổng lồ của tên người Nhung kia, hắn vội vàng rút tay về. Cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.