PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 472

Máu đó ... là của ông ta ...

Suy nghĩ trong đầu dừng lại ở giây phút ấy, Tô huyện thừa cảm thấy toàn

thân tê liệt đau đớn, cơn đau xuất phát từ phía sau lưng, tầm nhìn mờ mờ ảo
ảo, chỉ trong nháy mắt đã không còn nhìn thấy gì nữa.

Ông ta thở dốc, ngã xuống nặng nề như một khúc gỗ mục nát.

Người ra tay chẳng ai khác chính là "Mạnh cô nương" - Mạnh Phù Dao.

Mạnh Phù Dao nhìn Tô huyện thừa nằm chết không nhắm mắt trong

vũng máu, lắc lắc đầu nói: "Ông đúng là một người ngốc mà, tưởng ta cũng
ngốc giống như ông sao?"

Người này một mực chẳng chịu che chở cho người Hán, sao lại có thể

nhanh chóng đồng ý kế hoạch to gan lớn mật của nàng được chứ?

Kế hoạch bí mật lại để cho nha dịch đứng ở một bên nghe sao?

Khi gọi nha dịch tới, ánh mắt ông ta sao lại chớp liên tục như sao nháy,

bị chuột rút à?

Mạnh Phù Dao nàng hận nhất là những người ăn cây táo rào cây sung,

đánh mất lương tri tiếp tay cho kẻ á, trước khi ông ta mật báo thì nên chém
chết cho xong chuyện.

Tông Việt lướt mắt nhìn, ánh mắt như một câu hỏi, Mạnh Phù Dao lập

tức hiểu được hắn muốn hỏi nàng: "Ngươi chắc chắn bây giờ sẽ ra tay với
Thành chủ ư?" Nàng khẽ gật đầu, không biết vì sao trong lòng nàng vẫn ẩn
chứa nỗi bất an. Không hiểu vì sao, từ lúc giết toàn bộ người Nhung để diệt
khẩu, lòng nàng vẫn canh cánh nỗi bất an ấy đến tận bây giờ. Nỗi bất an ám
ảnh ấy như một bóng ma xuất hiện trước mắt nàng, khiến nàng nóng nảy, vì
thế nàng muốn tiên hạ thủ vi cường, để nắm chắc thế cục trong tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.