PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 489

oan tình gì. Ánh mắt mọi người sáng quắc, hết nhìn tân Thành chủ trẻ tuổi
tuấn tú thì lại nhìn nam tử cáo trạng phong thái xuất chúng, nhìn qua rồi
nhìn lại, nhìn thế nào cũng thấy vẻ mặt hai người này hình như có gì đó
quái lạ. Tân Thành chủ còn kỳ quái hơn, giống như đang ngồi trên đống
lửa, không ngừng xoay đi vặn lại.

Im lặng một lúc lâu dân chúng bắt đầu xì xầm bàn tán, Mạnh Phù Dao

không còn cách nào hết đành phải chống đỡ, giơ tay yếu ớt đập xuống mặt
bàn, khàn giọng hỏi: "Kẻ nào đưới công đường? Vì sao lại cáo trạng?"

Ánh mắt nàng lén lút liếc trộm Nguyên CHiêu Hủ, tò mò không biết hắn

có ý đồ quỷ quái gì nữa, nhìn thấy Nguyên Chiêu Hủ nhướng mắt cười,
thủng thẳng đáp .... "Hồi lão đại nhân ..."

Mạnh Phù Dao run lẩy bẩy.

Nguyên Chiêu Hủ đâu có bỏ qua cho nàng dễ vậy, hắn vén áo, cư nhiên

chuẩn bị quỳ xuống.

Mạnh Phù Dao hốt hoảng nhảy bật lên muốn hét to để ngăn cản, nhưng

chỉ trong tích tắc, khi Nguyên Chiêu Hủ vừa cong gối thì lại lập tức bất ngờ
đứng thẳng, hiên ngang sáng chói, vờ như suy nghĩ rồi cười nói: "Haizz, lão
đại nhân, tại hạ quên mất, tại hạ đang có công vụ trên ngừoi, gặp lão đại
nhân không cần phải quỳ"

Mạnh Phù Dao nghiến răng trừng mắt nhìn hắn, đột nhiên cảm thấy

không còn chột dạ nữa, sao phải chột dạ chứ? Người này từ trước đến nay
có bao giờ để mình chịu thiệt đâu, sớm hay muộn gì hắn cũng sẽ tính sổ với
nàng, sao nàng lại phải áy náy làm gì.

Nguyên Chiêu Hủ mỉm cười lấy từ trong lồng ngực ra một tấm lụa, khi

gia sư của tân Thành chủ Mạnh Phù Dao là Diêu Tấn tiến tới nhận lấy,
ngón tay hắn vừa chạm vào thì cảm giác được điều gì đó, muốn cười mà
không dám cười, cố hết sức gồng mình chịu đựng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.