PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 491

chằm chằm hắn thật lâu, mà người nọ lại bày ra vẻ mặt dửng dưng vô tội.
Con chuột mập trên vai hắn cũng y như vậy, chả biết xấu hổ chút nào.

Mạnh Phù Dao đành phải hạ giọng, hung hăng cất tiếng hỏi: "Cáo trạng

của các hạ hình như không đúng khuôn phép."

"Vậy à?" Nguyên Chiêu Hủ mỉm cười, chỉ vào tấm vải lụa, "Lão đại

nhân không ngại cho dân chúng xem qua cáo trạng chứ, vãn sinh cảm thấy
rất đúng khuôn phép, thậm chí cũng đã dâng lên tính vật đính ước trong cáo
trạng để chứng minh rồi."

Đây rành ràng là lý sự tào lao mà, mọi người vừa nghe thấy "tín vật đính

ước" thì đều dậy lên sự tò mò, nhao nhao ra sức chen vào trong để nhìn bảo
bối định tình trong đơn cáo trạng của nam tử thần bí. Mạnh đại lão gia nhìn
cái xương đầu cá khóc không ra nước mắt, hay lắm ... tín vật đình tình.

Nàng nhanh chóng thu hồi tín vật định tình ấy, thuận tay bóp nát, nghiêm

nghị nói: "Ngươi nói cũng có đạo lý, bản huyện đã thấy, nếu như vậy thì
cáo trạng này bản huyện sẽ thụ lý. Nhưng mà nơi này là lãnh thổ nước Vô
Cực, ngươi lại cáo trạng người Thái Uyên, ngoài khả năng quản hạt của ta,
ngươi nên đi Thái Uyên cáo trạng đi."

Nói xong thì trong lòng vô cùng đắc chí vì nhìn thấy Nguyên Chiêu Hủ

lặng thinh, chắc hẳn sẽ chẳng phản bác lại được, nàng nhấc mông chuẩn bị
lui xuống công đường, nào ngờ ai đó lại cười.

Mạnh Phù Dao nhìn thấy hắn cười thì liền sợ hãi, vừa mới nhích mông

được một nửa đã khựng lại, quả nhiên nghe hắn nói: "Đại nhân, nàng tuy là
người Thái Uyên nhưng lại rất thích đi chu du các nước, hiện tại đang lẩn
trốn đâu đó ở nước Vô Cực, ngay tại trong Diêu thành này. Nàng không
những lừa tình trộm tiền ta khiến ta vô cùng đau khổ, mà ta còn e rằng nàng
sẽ gây tổn hại đến người khác, xin đại nhân thương xót cho dân chúng, mau
chóng tróc nã nàng về quy án."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.