PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 50

Ả kinh ngạc nhìn Mạnh Phù Dao, nhất thời đã quên mất ý đồ mình đến

đây.

Ánh trăng nhạt dần, một màu xanh thẫm vừa đậm vừa nhạt bao phủ khu

rừng, khắp nơi đều yên tĩnh, cũng không nghe thấy tiếng côn trùng rả rích,
chỉ có gió lướt qua ngọn cỏ, thanh âm như vỡ vụn, như có như không, càng
khiến vùng rừng núi này sâu thẫm hơn thêm.

Mấy ai trải qua cảnh tịch mịch như thế này.

Bùi Viện nhìn chăm chú cô gái cách xa mình một trượng, ánh trăng soi

sáng dáng vẻ duyên dáng của nàng đẹp đến xao động lòng người, từng nét
từng nét, đều là tạo hóa gom góp tạo thành, phong thái rạng rỡ, chiếc cằm
xinh xắn trong không gian tối tăm càng lung linh như ngọc sáng, đột nhiên
trong đáy lòng ả dâng lên một nỗi bất an mãnh liệt.

Ả thích Yến sư huynh đã rất lâu, người khác không biết tư tình của

huynh ấy và Mạnh Phù Dao, nhưng ả lại ít nhiều đoán ra chút manh mối. Ả
vẫn không hiểu được sao Yến sư huynh lại đi thích nữ nhân xấu xí vô dụng
kia, nhưng ả chưa từng để trong lòng. Ả có sắc đẹp, có thiên phú, có địa vị,
có trí tuệ, trong thiên hạ có ai hơn được ả đây?

Yến sư huynh là người thông minh, huynh ấy sao mà không biết cưới ả

rồi thì sẽ có được bao nhiêu sự trợ giúp. Mà ngoại trừ ả ra, còn ai có thể
xứng đôi với người ưu tú như huynh ấy chứ?

Quả nhiên, Yến gia xin cưới. Quả nhiên, Yến sư huynh vẫn lựa chọn ả.

Khi nam nhân có được nhiều lựa chọn tốt, há sao hắn lại không chọn cái

tốt hơn?

Chỉ là, cô gái đó không những chẳng hề ngốc mà còn xinh đẹp đến vậy.

Theo trực giác của ả, nàng là một sự uy hiếp đến con đường hạnh phúc mỹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.