PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 539

hai bóng người chợt lóe, Thành chủ đại nhân dung mạo mỹ miều đã bị "bắt
cóc" đi rồi.

Hồ Tang cô nương kinh hãi đuổi theo, kêu khóc "Đại nhân... ngài giữ

khăn gấm của ta!"

Nguyên Chiêu Hủ chẳng màng quay đầu lại, đột nhiên một cục bông gòn

trắng trong ngực hắn nhô ra, õng ẹo bò lên vai hắn, nhìn Hồ Tang cô nương
đuổi theo ở phía sau, giơ móng vuốt và phô hàm răng nhọn hoắc, tiến hành
xé chiếc khăn gấm có thêu uyên ương trên càng liễu.

Ánh lửa chiếu sáng hàm răng trắng phau của Nguyên Bảo đại nhân, nó

dùng ánh mắt đắc ý nhìn cô gái ái mộ chủ tử mình, giơ móng vuốt xé toạc
chiếc khăn gấm kia thành nhiều mảnh bay bay bay bay.

Không phải ta ghét bỏ ngươi đâu, mà chủ tử của ta đã sớm bán thân cho

kẻ vô sỉ kia rồi...

"Bình, bịch"

Hồ Tang cô nương nhìn thấy hành động của Nguyên Bảo đại nhân liền...

té xỉu...

Mạnh Phù Dao chưa bao giờ tưởng tượng ra Nguyên Chiêu Hủ sẽ hành

động như thế này, hắn phóng ngựa điên cuồng, nhanh như ô tô chạy trên
đường cao tốc thời hiện đại. Tiếng gió như tiếng phi đao rít gào bên tai,
khăn trùm tóc nàng bị gió thổi bung khiến mái tóc dài bay múa cuồng dã,
có những sợi tóc bị quấn chặt vào dây cương khiến da đầu nàng đau rát.
Mạnh Phù Dao tức tối hung hăng bứt hết chúng đi, những sợi tóc đen mảnh
mai bé xíu bay bổng lên cao rồi từ từ rơi xuống, biến mất trong chốn hồng
trần mênh mông vạn trượng.

Mạnh Phù Dao cũng chẳng buồn liếc mắt nhìn những sợi tóc bị đứt kia

của mình, nàng nhếch môi nhìn cảnh vật xung quanh đang lướt qua vun

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.