PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 541

Tiếng vó ngựa lộc cộc nặng nề, đêm đen trầm lạnh, cửa thành đã ở trong

tầm mắt, Nguyên Chiêu Hủ thuận tay lấy ra lệnh bài trong ngực Mạnh Phù
Dao, ném về phía trước cho tên lính đang nhìn họ nghi ngờ, "Thành chủ đại
nhận có quân tình khẩn cấp, mở cửa!"

Tên lính không dám chần chừ lập tức mở cửa, Nguyên Chiêu Hủ phóng

nhanh như bay, Mạnh Phù Dao ngạc nhiên, mở tròn mắt hỏi: "Ra khỏi
thành để làm gì?"

Nguyên Chiêu Hủ cũng không nhìn nàng, tựa như hắn đã quyết định rồi

không cần hỏi nữa. Mạnh Phù Dao không nghe hắn trả lời đành thôi không
dám nói gì thêm, một lúc lâu sau chợt nghe hắn nói: "Đầu óc nàng cần phải
được gột rửa!"

"Hả?" Mạnh Phù Dao nghe không hiểu nhưng cũng biết tối hôm nay

Nguyên Chiêu Hủ thật sự đã bị nàng chọc tức, nàng nghĩ nếu muốn chết
lành lặn thì nên ngoan ngoãn sẽ tốt hơn, thế là đành làm con rùa rụt cổ
ngoan ngoãn im lặng.

Nguyên Bảo đại nhân ở trong lồng ngực Nguyên Chiêu Hủ chợt ló đầu

ra, giơ móng vuốt búng vào sau ót Mạnh Phù Dao, ánh mắt nó cực kì khinh
bỉ, Mạnh Phù Dao thông minh đột xuất, hiểu được ý nó --- ngươi thực ngu
xuẩn.

Đúng vậy đóm ta đúng là ngu mà, sau này ta sẽ làm ra những chuyện ngu

hơn nữa cho mi coi...

Mạnh Phù Dao hít hít mũi, ngẩng đầu nhìn ánh trăng tờ mờ u ám trên

cao, không biết bây giờ mẹ đang làm gì ở thế giới hiện đại, có đủ tiền để
hóa trị hay không? Không biết sở nghiên cứu có cho mẹ hưởng trợ cấp liệt
sĩ của nàng không? Mỗi lần mẹ vào bệnh viện đều do nàng chở mẹ trên
chiếc xe đạp đi đến đấy, bây giờ ai chở mẹ đi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.