PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 543

Nàng còn chưa kịp nghĩ ra điều gì thì đã bị ném vào đó, lập tức một tiếng

"bùm" vang lên.

"Á"

Bọt nước bắn lên tung toé, khiến chim chóc xung quanh bay tán loạn,

Mạnh Phù Dao bị rơi bùm xuống nơi, hơi nóng ấm áp trắng xoá lan toả
khắp xung quanh. Nàng lảo đảo từ từ đứng lên, không biết huyệt đạo đã
được giải lúc nào nữa.

Mạnh Phù Dao tựa nửa người vào một tảng đá, lấy tay lau nước trên mặt,

cả người ướt đẫm dáo dác nhìn khắp xung quanh, lúc này nàng mới thấy rõ
mình đã bị Nguyên Chiêu Hủ ném vào một hồ nước nóng tự nhiên trên núi
này.

Nàng đứng ngây ngốc ở trong nước, nhìn lên bờ, Nguyên Chiêu Hủ đang

đứng yên lặng trong bóng tối, khuôn mặt hắn bị hơi nước nóng bao phủ nên
đỏ bừng bừng tựa như đang say, nhất thời nàng không biết hắn muốn làm gì
nữa.

Ánh trăng tờ mờ lạnh lẽo soi một bên khuôn mặt hắn, một bên lại bị

bóng núi đen ngòm che đi, nhưng đôi mắt hắn vẫn sáng trong veo. Nam tử
ngày thường luôn ung dung điềm đạm giờ phút này trở nên lạnh lẽo khôn
xiết. Hắn lặng thinh nhìn Mạnh Phù Dao đang ở trong nước, cất tiếng "Tẩy,
tẩy cho sạch, tẩy sạch đầu óc của nàng đi, để nàng phân biệt rõ ràng muốn
điều gì và nên làm điều gì"

Mạnh Phù Dao đứng ở trong nước chợt giật mình, cả người nàng đều

đẫm nước, tựa như một chú cún con bị mắc mưa, trông vô cùng tội nghiệp.
Nàng nghe rõ tiếng nói của nam tử đang đứng tựa như ngọc thụ lâm phong,
tiếng nói trầm lạnh, từng chữ từng chữ như thanh âm vỡ vụn khi thương và
ngọc va chạm nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.