PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 545

"Ta gặp được một cô gái, tận đáy lòng ta lúc nào cũng nghĩ đến nàng.

Bởi vì muốn hiểu rõ nàng nên tìm cách tiếp cận nàng, khi gần nàng rồi lại
khiến ta quên mất mục đích ban đầu của mình. Cả đời ta chỉ lấy thứ ta thích
và luôn trân trọng giữ gìn những thứ ấy, cũng chính vì vậy, ta đã đặt tình
cảm rất nhiều vào nàng mà chẳng thể nào thu lại được --- vì thế, dù ta
không gặp nàng nhưng ta vẫn luôn nhớ đến nàng."

Hắn nhìn Mạnh Phù Dao, lần đầu tiên xoè lòng bàn tay mình ra, ánh

trăng mờ soi lên đoá hoa sen trong lòng bàn tay hắn.

"Ta vô cùng hy vọng --- nàng có thể giống như đoá sen này, máu và thịt

đều hoà chung với ta, mãi mãi ở bên cạnh ta, cùng nhau vượt qua sinh tử
bệnh lão, nắm tay nhau đến suốt cuộc đời, cho đến khi cả hai cùng hoá
thành tro bụi."

Mạnh Phù Dao ngây ngốc đứng trong nước, cả người đều cứng ngắc,

một lúc lâu sau nàng đột nhiên ngồi xổm xuống, khóc rống lên:

"Nguyên Chiêu Hủ, huynh đừng kích động ta như vậy có được không?"

"Nguyên Chiêu Hủ, huynh nói ta ích kỉ, con m* nó, ta ích kỉ như vậy

đó!"

Từng đợt cảm xúc dâng trào, tựa như có một dòng nước nóng đang chảy

khắp toàn thân, như nước lũ hung hãn vỡ đê tuôn trào khắp chốn, tẩy sạch
những vướng bận nơi nó đi qua, gột rửa những lo âu ưu sầu tình cảm trong
lòng nàng. Khiến cả người nàng và đầu óc nhất thời như bị nổ tung thành
muôn vàn mảnh vỡ vụn nhỉ, bay thẳng lên tận trời xanh.

Những đau đớn dâng trào cuồn cuộn tựa như những lưỡi cưa sắc bén đen

ngòm, hung hăng mài mòn tâm trí nàng, cho dù cắn răng chịu đựng nhưng
máu nóng trong người vẫn bật trào khỏi miệng, vị mằn mặc của máu khơi
dậy bao nỗi lòng không cam lẫn uất ức của nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.