PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 555

"Như vậy thì thế nào?" Thiết Thành ngang bướng cãi "Ta muốn cưới cô"

Mạnh Phù Dao quát lại, giọng nói khàn khàn "Ta không muốn"

"Ta muốn là được."

Mạnh Phù Dao sững sờ nhìn hắn chòng chọc, nàng thật sự cảm thấy cãi

nhau với hắn là điều ngu ngốc nhất, truy binh đến gần kề mà vẫn càn quấy.
Nguyên Chiêu Hủ ở phía sau lạnh nhạt cất tiếng "Sao không cãi nhau nữa?
Không sợ sẽ chạy không kịp à?"

Hắn ôm Nguyên Bảo đại nhân, khẽ vươn tay kéo Mạnh Phù Dao về phía

minh, "Đi theo ta, bất luận xảy ra chuyện gì cũng không tách rời."

Thiết Thành gào to, "Không được đi với hắn."

Nguyên Chiêu Hủ chẳng buồn quay đầu, "Ta không tính cho ngươi đi

theo."

Quân Nhung đang lục soát khắp núi, người cầm đầu là một phó tướng.

Tối nay vào lúc canh ba có người đột nhập vào đại bản doanh của quân
Nhung, lại còn to gan lớn mật bắn một hỏa tiễn từ trên cao xuống, suýt chút
nữa thiêu hủy lều lớn của chủ soái quân Nhung. Người Nhung vốn mê tín,
trước khi khai chiến mà lều bị cháy là một điềm xấu, chủ soái quân Nhung
vô cùng tức giận phái truy binh đuổi bắt, bằng bất cứ giá nào cũng phải
đem kẻ đó về bầm thây vạn đoạn.

Phó tướng người Nhung này xem ra là một người rất cẩn thận, hắn rõ

ràng nhìn thấy chỉ có một người, nhưng lại điểm tới mấy ngàn binh mã,
đuổi theo đến núi Hạo Dương.

Hắn ta đích thân lên núi, chung quanh đều là hộ vệ, khi đến bên rìa ngọn

nứi lân cận, phía trước đột nhiên hiện lên một bóng trắng nho nhỏ, phó
tướng cúi đầu nom theo. Mơ hồ thấy một con gì đó béo phì giống như thỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.