PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 556

mà lại tựa như chuột, phóng qua như chớp lóe, hắn không để ý, tiếp tục
từng bước tiến lên phía trước bao vây lùng sục.

Hắn không ngờ đến, con chuột béo phì đó chạy thẳng xuống chân núi,

tìm được kị mã, ì ạch bò lên, dùng móng mình túm chặt bờm ngựa, kéo
căng.

Con ngựa này vốn không trải qua khóa huấn luyện đặc biệt của Thượng

Dương cung, không biết Nguyên Bảo đại nhân có thuật cưỡi ngựa bằng bốn
móng như thế này. Nó chẳng buồn nhúc nhích tí nào khiến Nguyên Bảo đại
nhân nổi cáu, tối nay đi ra ngoài, chủ tử nghiêm lệnh cho thị vệ không được
đi theo. Lúc này Nguyên Bảo gánh vác trọng trách truyền tin, thế mà con
ngựa chết tiệt ngu xuẩn này lại không biết người cưỡi ngựa là Nguyên Bảo
đại nhân danh tiếng, có thuật cưỡi ngựa độc nhất vô nhị trên đời này sao?

Nguyên Bảo đại nhân vừa tức giận vừa buồn bực, nhảy dựng lên hung

hăng cắn vào cổ chú ngựa, tuấn mã ăn đau ngửa đầu hí dài dựng vó thẳng
đứng, khiến Nguyên Bảo đại nhân suýt nữa bay vèo giữa không trung. Nó
vội vàng liều mạng túm chặt bờm ngựa, lắc qua lắc lại khi phóng ngựa một
đường thẳng ra ngoài.

Chập tối hôm đó, những nông dân vẫn còn đang làm việc trên đồng đều

nhìn thấy tình cảnh quái dị ấy --- một con ngựa không người, phóng nhanh
như bay trên cánh đồng bát ngát, trên bờm ngựa lùm xùm thấp thoáng một
cục bông gòn màu trắng phất phơ.

Nguyên Bảo đại nhân ở trên bờm ngựa chạy dài một mạch chẳng dừng

để làm việc lớn, gã phó tướng không hề biết chuột mập kia lợi hại đến cỡ
nào, hắn nhìn chằm chằm vách núi, suy đoán nơi ẩn nấp của đối phương.

Trường mâu của bọn lính không ngừng đâm chọt vào cỏ, trông mong sẽ

phát hiện ra nơi ẩn nấp của đối phương, nhưng sau một hồi lâu lại không
phát hiện được gì. Anh mắt của phó tướng bắt đầu tập trung vào trong hang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.