PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 56

“Muốn hại ta ư? Đâu dễ vậy.”

Mạnh Phù Dao nhẹ nhàng vuốt cây roi mỏng màu đen nơi cổ tay, đó là

cây roi mềm quấn tơ vàng nàng dùng làm đai lưng. Nhìn thấy vẻ mặt Bùi
Viện không ổn, nàng đã sớm nắm cây roi này trong lòng bàn tay, hành vi
quái lạ xé ống tay áo của ả đã khiến nàng sớm có phòng bị. Tấm áo choàng
che giấu trò xiếc của Bùi Viện, đồng thời cũng che đi động tác quấn chiêc
roi mềm vào động bên núi đá của nàng.

Trước khi bị Bùi Viện điểm huyệt, nàng đã điều động công lực Phá Cửu

Tiêu còn sót lại bảo vệ huyệt đạo nửa người phía bên tay Bùi Viện, Bùi
Viện điểm huyệt dưới áo choàng, nhận huyệt hơi sai lệch, độ mạnh yếu
cũng không đủ. Gần như chỉ trong thoáng chốc khi nàng rơi xuống thì đã
mượn xung lực lập tức giải khai huyệt đạo.

Mà lúc nàng bị đẩy rơi xuống, roi mềm quấn lấy thân thể nàng, nàng

không nhúc nhích mãi cho đến khi hai người kia đi xa, mới chậm rãi bò từ
dốc núi lên.

Mạnh Phù Dao đứng vững vàng trên dốc núi, nhìn bóng đêm phía trước,

dường như nàng nhìn thấy tòa sơn trang hùng vĩ nguy nga trong bóng đêm
sâu thẳm, cũng chàng thiếu niên đã mang đến cho nàng sự ấm áp vô cùng
quý giá trước đây.

Gió lớn thổi phần phật trên đỉnh núi, thiếu nữ sắc mặt nhợt nhạt không

có cảm xúc gì đang đứng bất động. Lúc ban đầu khi còn nhớ tới thiếu niên
kia, bất giác nàng khẽ cong môi mỉm cười, giờ phút này, trên mặt nàng
không còn đọng lại nét gì nữa.

Những ngày tình ý mập mờ, nhất thời động lòng ấy cũng chỉ là một cuộc

thám hiểm trong ngã rẽ cuộc đời nàng. Nàng nhìn thấy được nơi đẹp đẽ hoa
lệ và ấm áp trong khu rừng rậm sum suê kia, thì cho rằng đó là vườn địa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.