PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 58

Suy đoán cuối cùng khiến Mạnh Phù Dao rợn cả người, những kỹ xảo

điện ảnh và thanh âm rùng rợn của những bộ phim ma mà Mạnh Phù Dao
xem kiếp trước đồng loạt không mời mà đến, lặp đi lặp lại, gào khóc thảm
thiết trong đầu nàng.

Từ lúc Mạnh Phù Dao xuyên không cho đến nay đã được nhiều năm, gặp

chuyện bất thường cũng xem như là tôi luyện ý chí bất phàm. Mà giờ khắc
này, trên đỉnh núi trống vắng, gió núi gào khóc, cây cỏ bốn bề múa may
theo gió tựa như bóng ma lay động. Không khí vốn đã hơi âm u, thảo dược
trong tay biến mất một cách lạ lùng khó hiểu, Mạnh Phù Dao đang ngổn
ngang trăm mối, giật nảy lên rùng mình, suýt chút nữa đã kêu lên “Có ma.”

Đột nhiên nàng nhớ đến lão đạo sĩ thối kia từng nói, thế gian vốn không

có ma, người đa nghi mới là ma quỷ.

Nghĩ như vậy, nàng tăng thêm can đảm một chút, kéo roi ra, vung lên

một tiếng vút, hét lớn: “Ai?”

Không có ai trả lời, chỉ có tiếng gió gào thét.

Nàng đợi một lúc vẫn không có động tĩnh, đang phải tức giận thu roi lại,

cúi mắt nhìn lại nắm cỏ, dột nhiên cả người chấn động, ngây người lần nữa.

Lại mất đi một cây cỏ!

Mạnh Phù Dao ngây ngốc nhìn bốn cây cỏ trong lòng bàn tay, thật sự

không thể không nghĩ đến việc có ma quỷ, thế nhưng sao ma không hiện
thân hại người, mà trộm đi thảo dược của nàng làm gì?

Nàng nghiến răng nổi nóng, bất ngờ nhét hết toàn bộ bốn cây cỏ còn lại

vào trong miệng, tức giận mắng:

“Cho mi trộm! Cho mi trộm nữa nè!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.