PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 617

Mạnh Phù Dao cúi đầu, mở mắt ra, ánh mắt trong veo mà kiên quyết.

“Các hương thân phụ lão, Diêu thành đang lâm cảnh hiểm nguy, khó

lòng chống đỡ, rồi sẽ thất thủ trong nay mai, có câu “Kẻ thức thời mới là
trang tuấn kiệt”, nếu cứ ngoan cố chống cự đến cùng thì ngày thành bị phá
chính là ngày sinh linh Diêu thành đồ thán, bản huyện không muốn nhìn
thấy mấy vạn bô lão trong thành vì sự khư khư cố chấp của Thành chủ mà
vùi thây dưới tay quân Nhung, thành này… không phòng thủ nữa!”

Một câu thốt ra kinh động lòng người, như sét đánh ngang tai đám đông,

đủ sức khiến tất cả dân chúng tức giận đến mức hoàn toàn nghẹn họng.

Diêu Tấn và Thiết Thành đuổi theo đến nơi đều kinh ngạc nhìn Mạnh

Phù Dao, không thể tin được nàng lại nói những lời như vậy, Mạnh Phù
Dao không nhìn bất kì ai, cắn chặt môi, im lặng không nói thêm lời nào.

Một lúc lâu sau đó chợt vang lên tiếng gào khóc chói tai, như một thanh

đao sắt bén đâm xuyên bầu không khí, khiến đám đông đang kinh ngạc đến
ngây người đồng loạt rung chuyển.

“Đồ nữ nhân ích kỉ, đê tiện ác độc! Mi muốn bán đứng Diêu thành!”

Có người tức giận mắng:

“Điên rồi, ngươi điên rồi, ngươi muốn dùng mạng toàn bộ dân Hán trong

Diêu thành để đổi lấy mạng ngươi!”

Có người nhặt đá lên chọi, “Ném chết con tiện nhân này.”

Nhiều người khác bắt đầu gào khóc, xông lên khổ sở cầu xin.

“Chúng tôi còn đánh được mà! Chúng tôi sẽ cùng nhau thủ thành! Chúng

tôi sẽ đào hết nhà cửa đem lên thành lâu! Thành chủ, đừng đầu hàng… Đức
vương điện hạ sẽ tới!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.