PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 619

Nhìn thấy túi đồ trong tay nàng, chút hy vọng cuối cùng của người Hán

liền tan biến mất như một làn khói, đám đông ngây ngốc trợn mắt nhìn túi
đồ, tựa như trừng mắt lom lom nhìn đao phủ chuẩn bị chặt đầu mình.

Mạnh Phù Dao không để ý đến họ nữa, nói với những người Diêu thành

đang bám theo mình, “Chắc hẳn các người đã nghe thấy lời ta nói rồi chứ?
Hôm nay ta muốn đầu hàng dâng thành, các người muốn đi theo giúp ta
sao?”

Những người đi đầu chạm phải ánh mắt của nàng trong lòng đều cảm

thấy run rẩy, bất giác gật đầu chẳng hề hay biết. Mạnh Phù Dao mỉm cười
máy móc, xách túi đồ chậm rãi bước xống bậc thềm.

Chân khí tản mác khắp toàn thân nàng, sắc lạnh ghê người tựa như

những mũi đao kiếm vào da thịt. Một số người Hán muốn xông lên nhưng
liền bị đẩy ngã từ xa, cứ mỗi lần Mạnh Phù Dao tiến lên một bước thì đám
đông buộc phải lùi lại một bước. Dần dà đường được từ từ mở ra.

Có thêm rất nhiều người Hán chạy đến, dàn thành hai hàng trái phải

miên man trên con phố dài ngoằng, mọi người đều bất lực nhìn nàng tiến về
phía trước trong vòng vây bảo vệ của người Nhung. Họ xiết chặt nắm đấm,
ánh mắt hung ác và cay nghiệt nhắm thẳng về phía nàng. Hận ý như những
mũi tên đen sì bắn ra tua tủa, mỗi mũi tên đều đâm thủng tim gan nàng,
máu thịt bầy nhầy lẫn lộn trong gió lạnh căm căm ngày hôm đó.

Đây là một con đường dài dằng dặc, một con đường ngập tràn sỉ nhục.

Gần như khi nàng bước một bước thì những người Hán sau lưng nàng lại

buông ra một câu sỉ nhục, sau đó hung hăng ném những thứ đang cầm
trong tay lên tấm lưng nàng – nào là thức ăn nát vụn, nào là những mẩu
bánh bao đã được gặm một nửa cứng như đá, nào là hòn đá được nhặt lên
từ cống rãnh còn nhơ nhớp bùn lầy...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.