PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 625

Đó là doanh trướng của năm vạn đại quân, những lều trại miên man nhấp

nhô như những con sóng mù khơi, phóng mắt không thấy bến bờ. Giữa
muôn trùng sóng vỗ, nàng chỉ như một giọt nước giữa biển khỏi, trong tích
tắc bị che lấp bởi vô vàn sóng cả.

Nhưng nàng vẫn dấn bước mà chẳng hề sợ hãi, giơ cao túi đồ trong tay

trước rừng gươm giáo dựng lên trong nháy mắt, trước hàng vạn ánh mắt
phòng bị tràn đầy địch ý của những binh lính người Nhung.

“Thành chủ Diêu thành xin đến hiến thành”

Tiếng “xoẹt” vang lên, lập tức gươm giáo liền hơi hạ xuống, binh sĩ quân

Nhung đứng ngẩn người rất lâu mới quay về bẩm báo. Một lúc sau đó có
một viên tướng bước ra, đôi mắt sắc lẹm như chim cắt nhìn Mạnh Phù Dao
chằm chằm, sau đó còn liếc nhìn từ đầu đến chân dáng vẻ nhếch nhác của
nàng, cất giọng ồm ồm: “Nếu đồng ý quy hàng sao không mở cổng thành ra
đón chúng ta vào? Sao lại chỉ có một mình ngươi đến đây?”

“Nếu ta mở cổng thành chào đón thì các người liệu có chắc chắn dám

bước vào không? Không sợ ta phục kích sao?” Mạnh Phù Dao nhếch mày
nói tiếp, “Có việc gì bảy tỏ thành ý tốt hơn là việc bản Thành chủ một thân
một mình đi đến đại bản doanh của ngài chứ?”

Tướng lĩnh kia liền cứng họng, mấy ngày qua bọn họ đã nhiều lần giao

chiến, cũng đã thọ giáo những thủ đoạn của vị Thành chủ luôn có những
hành động bất thường này. Dùng vẻn vẹn tám trăm người đối chọi với năm
vạn đại quân, chẳng những không thất thủ trong những đợt tấn công mở
đầu mà còn lần lượt giết chết ba vị tướng lĩnh của họ. Nếu được người này
chào đón, dĩ nhiên là bọn họ cũng không dám vào.

Nhưng bây giờ người này đã đến đây, một người nhỏ bé như thế này có

thể giở trò gì trong vòng vây năm vạn đại quân của họ? Điều này tuyệt đối
không có khả năng xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.