PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 629

quân Nhung, hay là nên kiêu căng hống hách chẳng thèm nhường, khoa
trương ngang ngược để trấn áp bọn họ. Cuối cùng, nàng chọn cách thứ hai.
Nàng tin rằng, với hiểu biết của nàng về người Nhung thì phương án nổi
trận lôi đình, lấy công làm thủ, không chừa cho đối phương cơ hội suy xét
sẽ là thu được hiệu quả.

Sự thật nàng đã thắng.

Đồ Thiếp Mục Nhĩ ở phía sau không thể ngồi yên trên soái trướng thêm

chút nào nữa, gã vén vạt áo, vội vàng bước xuống, “Mạnh Thành chủ đừng
vội, đừng vội mà, các tướng quân không hiểu chuyện, thất lễ với ngài…”

Nàng chẳng buồn để ý, dửng dưng bước tiếp.

“Thành chủ, hôm nay ngài đến đây quy hàng, bản soái cực kì vui sướng.

Người đâu, mau dọn chỗ cho Thành chủ! Đến đây, đến đây, Mạnh Thành
chủ, để ta giới thiệu với ngài... Đồ Thiếp Mục Nhĩ túm chặt Mạnh Phù Dao,
thái độ thay đổi một trăm tám mươi độ.

Ngay từ lúc đầu, gã vẫn luôn quan sát Mạnh Phù Dao. Thành chủ này,

tuy trẻ hơn ngoài dự kiến, nhưng trời sinh khí thế bức người, rành rành là
kẻ đến xin hàng vậy mà chỉ vì một lời không vừa ý đã cuốn gói ra đi. Gã ở
trên uy thế hùng dũng, các tướng lĩnh xung quanh sát khí bừng bừng mà
cũng chẳng làm sắc mặt người này mảy may thay đổi. Hơn nữa, từng câu
từng chữ lại vạch rõ tình thế quân Nhung như trong lòng bàn tay, câu nào
câu nấy đều nói trúng những điểm yếu của quân Nhung. Nhân tài như vậy,
cho dù không đến hiến thành thì cũng xứng đánh được thu nhận. Nếu Đại
vương gặp được người như thế này thì nhất định sẽ vui mừng, dù ít hay
nhiều thì đây cũng là công lao của gã.

Gã cũng manh nha suy nghĩ việc có phải Mạnh Phù Dao trá hàng hay

không, nhưng trên đời này làm gì có kẻ điên rồi như vậy, nếu đến trá hàng
thì sao có thể bỏ đi mà không chần chừ do dự. Với kinh nghiệm giao chiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.