PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 641

Hắn xoay người đỡ Mạnh Phù Dao dậy, “Đi thôi!”

Một đêm liều mạng chém giết.

Mạnh Phù Dao được đội hộ vệ liều mạng mở vòng vây, chạy một mạch

về tới Diêu thành với số người mỗi lúc một ít hơn, cuối cùng khi nhìn thấy
được tường thành Diêu thành thì trời vừa hửng sáng.

Cơn gió thổi tới từ phía sau mang theo mùi máu tanh nồng nặc, quân

Nhung dưới sự chỉ huy của tướng lĩnh cụt tay vẫn vô cùng hung hãn, giục
ngựa đuổi giết không chết không ngừng. Mạnh Phù Dao nhìn những người
bên cạnh mình, chỉ còn lại thưa thớt bốn người. Khi tiếp cận với nàng thì
bọn họ đã chết mất một phần ba, trên đường bị truy sát người thì tử trận,
người thì kiệt sức. Những người đã sát cánh cùng nàng mở đường từ núi
thây biển máu từng người từng người một ngã xuống lưng ngựa, chỉ trong
chớp mắt đã bị kị binh đuổi theo phía sau giày xéo thành thịt nát. Mạnh Phù
Dao chỉ biết nén nước mắt nằm trên lưng ngựa lao về phía trước, dây cương
của nàng nằm trong tay hắc y nhân dẫn đầu, hắn lấy thân mình che chắn
cho nàng thoát khỏi mưa tên của quân truy kích.

Cuối cùng khi nhìn thấy cửa Diêu thành, Mạnh Phù Dao thở dài nhẹ

nhõm, trải qua lằn ranh sống chết nàng cũng trở về được đây. Nếu mười
lăm người này đều hy sinh vì nàng, nàng thật sự cảm thấy mình khó lòng
mà đối mặt với Nguyên Chiêu Hủ.

Vừa mới thả lỏng nàng liền cảm thấy vết thương khắp người mình bắt

đầu biểu tình, toàn bộ xương cốt như muốn rã rời, nàng cựa quậy, vội vã
gọi với lên cổng thành, “Mở cửa mau! Ta đã trở về!”

Vó thiết kị hung hãn đang nhanh chóng đến gần với tốc độ hơn mười

dặm một khắc, Mạnh Phù Dao gần như đã nghe rõ tiếng hí vang của con
ngựa dẫn đầu, nhưng trên thành lâu vẫn im phăng phắc, binh lính thủ thành
ngây ra như phỗng nhìn nàng từ phía sau những ụ gạch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.