PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 643

Mạnh Phù Dao bỗng nhiên ngoái đầu lại, nhìn hắn chằm chằm. Nhìn vào

ánh mắt của nàng Lão Cáp cũng bất giác run rẩy, nhưng tiếng cười mang
theo nội lực truyền xa tít tắp. Không chỉ có người trên thành lâu, mà những
người ở trong thành cũng đều nghe thấy được.

“Rầm!”

Trong thành Thiết Thành ra sức đập cửa!

Hắn bị một đám người Hán thi nhau đấm đá, bọn họ chỉ ra phía ngoài

thành, cười như điên như dại, “Tên chó Nhung chết đến nơi còn bênh vực
cho ả tiện nhân kia vô tội, lần này ngươi nghe rõ rồi chứ? Ngươi muốn mở
cửa à, mở cửa cho tình nhân của ngươi, cho chủ nhân của ngươi hả?”

Khuôn mặt Thiết Thành toàn máu là máu, một chân hắn đã bị đánh gãy,

kéo lê lết phía sau trông rất kì quặc, hắn ho khù khụ, phun ra một bụm máu
trên nền đất mịt mù cát bụi, tức giận mắng: “Ta nói không phải tất nhiên là
không phải.”

Quả nhiên hắn chống tay đứng dậy đi mở cửa thành, những người Hán

lại lập tức xông lên đấm đá hắn, một đám người Nhung cũng xông tới, nhất
thời xảy ra cảnh hỗn chiến ở ngay cổng thành.

Thiết Thành chẳng màng để ý, hắn nghe được tiếng chém giết ở bên

ngoài, lòng nóng như lửa đốt đi rút chốt then cửa, nhưng không biết từ lúc
nào, cửa thành đã được chăng thêm một sợi xích lấp lánh ánh bạc. Dù Thiết
Thành đã gắng hết sức nhưng vẫn kéo không ra, hắn ngẫm nghĩ rồi bèn rút
đao.

“Keng!”

Thanh đao được luyện rèn tỉ mỉ hàng trăm lần bổ xuống sợi xích bạc,

nhưng chẳng mảy may sứt mẻ dù chỉ là một vết xước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.