PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 646

trọng. Hắn sợ sẽ nhìn thấy đôi mắt to sáng ngời đầy kiên định của nữ tử kia
nhắm chặt lại không thể mở ra, đã quyết định rồi thì chẳng đổi thay dù là
sống hay chết. Còn hắn, chỉ biết trơ mắt nhìn nàng cô độc ra đi, chém giết
đẫm máu, đến cuối cùng không chết trong tay địch thủ, lại chết trong sự
ngờ vực và lòng dạ hẹp hòi của những người mà nàng ra sức bảo vệ.

“Á…”

Thiết Thành đột nhiên ngửa đầu, thét lên một tiếng thê lương vang tận

trời xanh.

“Á…”

Lại thêm một tiếng hét thảm, hắc y nhân thứ hai đếm từ sau lên đã chết

trong đợt tấn công dữ dội vừa rồi.

Quân Nhung trước sau vẫn chưa bắn tên, bọn họ cười nhạt, dùng tâm lý

mèo vờn chuột nhìn Mạnh Phù Dao bị khóa chặt trước cổng Diêu thành.
Nhìn thiếu niên hung mãnh đã giết vô số tướng sĩ của họ cuối cùng lại bị
chính những người cùng chung huyết tộc của mình phản bội, người bên
cạnh cứ dần dần chết hết. Nhìn binh sĩ trên thành lâu thờ ơ chứng kiến
tường tận, lại nghĩ rằng đây là khổ nhục kế của Mạnh Thành chủ này.

Bọn họ cười hết sức vui vẻ.

Mạnh Phù Dao lại rơi vào trầm mặc.

Nàng tĩnh lặng như thân cây đơn độc hứng trọn gió sương, qua mùa lá

rụng vẫn hiên ngang thẳng tắp, lạnh lẽo như hồ nước dù phủ tuyết kết băng,
vẫn thủy chung trong vắt như lúc ban đầu.

Nàng tựa vào cửa thành mà có lẽ nó sẽ chẳng mở ra để chào đón nàng trở

về, máu trên người nàng để lại vết loang lỗ trên mặt tường. Vết tích này là
kỉ niệm cuối cùng rực rỡ nhất mà nàng để lại ở Diêu thành này. Ở nơi đây,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.