PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 72

“Nàng chắc chắn biết phục dùng Nhất Chỉ Sương quá liều sẽ khiến kinh

mạch tổn thương, nhưng một hơi ăn bốn cây lại không kịp điều tức khôi
phục, không phải gấp gáp muốn báo thù thì là gì?” Chàng trai ngồi dậy,
mỉm cười, khẽ nhướn mày nhìn nàng “Có điều, ta nhắc cho nàng biết, gia
tộc sau lưng Bùi Viện có thế lực phi thường, nang khẳng định muốn đòi nợ
à?”

“Ả cũng không thể vác theo gia tộc đi khắp nơi.” Mạnh Phù Dao bật

cười, nụ cười hơi lộ ra chút gian xảo và kiêu ngạo, “Có thù tất báo! Về
chuyện tương lai, ả không đụng đến ta thì thôi, đụng đến ta, ta trốn, đợi ả
buông lỏng thì ta quay lại cắn ả một cái. Huynh phải biết rằng...” Nàng
chớp mắt vài cái “... Vật kềnh càng thật ra chưa chắc có được tự do đi lại
như kẻ lưu lạc ta đây.”

Chàng trai liếc mắt nhìn nàng, cười mỉm, khen ngợi “Tốt, rất tốt...”

Mạnh Phù Dao mỉm cười đắc ý.

“Rất vô lại.”

“.....”

Không để ý đến sắc mặt Mạnh Phù Dao hóa đen, chàng trai lại nói

“Đáng tiếc, từ trên xuống dưới kiếm phái Huyền Nguyên nhiều người như
vậy, võ công Bùi Viện cũng không yếu, như trước đây nàng muốn thắng ả
cũng đã khó, nếu muốn trừng trị ả mà không kinh động đến người khác, dễ
như nói vậy sao?”

Nàng nhìn hắn chằm chằm, nghĩ đến hắn đã sớm ở trên núi này nhìn thấy

rõ ràng một màn khi nãy, nàng lập tức dấy lên cơn giận dữ, oán hận nói:
“Đó là chuyện của ta! Lúc nãy huynh không ra tay, bây giờ lại làm người
tốt à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.