PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 724

Mạnh Phù Dao lập tức chột dạ, nhỏ giọng thì thào, “…Ta không có tự

vẫn thật đâu… Ta chỉ giả vờ chơi thôi…”

Nàng nói chưa dứt lời thì Trưởng Tôn Vô Cực đã cúi thấp xuống, đặt đôi

môi ấm áp lên cổ nàng, cả người Mạnh Phù Dao liền cứng đờ chẳng nhúc
nhích nổi. Đôi môi ấy nhẹ nhàng chạm lên vết sẹo màu hồng phấn nơi cổ,
khiến nàng cảm thấy hơi ngưa ngứa, cảm giác như có ai đó cố tình bẻ gãy
cành liễu dẻo dai giữa trời đông rét buốt tịch mịch, trên mảnh đất tuyết phủ
đầy trời hoa cỏ vẫn sinh sôi nảy nở bát ngát mênh mông.

Cả người Mạnh Phù Dao liền mềm nẫu, nhưng lại như căng tràn sức

sống trở lại. Vừa muốn khóc lại vừa muốn cười, lòng khe khẽ run rẩy,
Trưởng Tôn Vô Cực chợt phát hiện thay đổi của nàng, Mạnh Phù Dao cắn
môi cười, hung hăng đẩy hắn ra, “Lưu manh.”

“Ta chỉ giả vờ hôn chơi thôi.” Hắn nhìn nàng đăm đăm, “ Thật ra bây giờ

chuyện ta muốn làm nhất không phải là chuyện này. ”

Mạnh Phù Dao ngây ngốc há miệng, nhưng bộ mặt ngốc nghếch của

nàng chẳng cản nổi ai đó nhẫn tâm, Trưởng Tôn Vô Cực giơ tay lên đánh
bốp vào mông nàng một phát, hắn đánh người nhưng lại ung dung mỉm
cười nói, “ Nói nàng mà nàng không chịu nghe lời.” Mạnh Phù Dao còn
chưa kịp phản ứng thì đã bị đánh thêm một phát nữa vào mông, “Nàng dám
tự sát nữa không!”

Nàng lập tức nhớ tới quá trình đau khổ của mình, cảm thấy mình đâu có

mắc lỗi lầm gì, người phạm lỗi trước là hắn mới đúng chứ ? Kệ đi, nàng
nhảy bật lên, lưu loát chửi, “Huynh là đồ đểu! Hù chết ta.”

Mắng hết câu nàng lại cảm thấy nên mắng thêm một câu nữa, không thể

chịu thiệt thòi được, phải lấy lại cả chì lẫn chài, thế là nàng vừa đánh vừa
mắng hắn , “Ai kêu huynh giả chết, ai kêu huynh giấu ta!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.