PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 758

Nam tử này là người mạnh mẽ cương trực, vậy mà lúc này đây giọng

điệu lại cất chứa đầy nỗi bi thương sao?

Gió như ngừng thổi, hương hoa nồng nàn vấn vít, đáy lòng của nàng và

hắn đều rất cô đơn.

Một lúc lâu sau, Mạnh Phù Dao khẽ thở dài, ngồi dậy quay đầu nhìn

Chiến Bắc Dã.

Nàng nhìn vào đôi mắt đen sâu hun hút của hắn, thấy được sự đè nén cực

độ trong đôi mắt hắn, nàng đón nhận ánh mắt ấy, đối mặt, không tránh
không né.

“Chiến Bắc Dã..."

"Không phải huynh không tốt, không phải huynh tới trễ, là vì ta." Mạnh

Phù Dao cười, nụ cười ngập tràn bất đắc dĩ, "Là ta đến không đúng lúc, đến
không đúng nơi, cho nên ta không có quyền lựa chọn đúng người."

Chiến Bắc Dã trầm mặc, vẻ mặt đăm chiêu, ánh sáng nơi đáy mắt như

nhạt nhòa, sắc đen trong mắt hắn như đậm hơn cả màn đêm.

Lâu thật lâu sau hắn bật tiếng thở dài, thần sắc bình thản, cười rạng rỡ,

"Thế gian này không có việc gì nhất thiết phải chính xác, nàng nói nàng tới
nơi này là sai lầm? Vậy ta càng muốn nói cho nàng biết rằng, nàng đến Đại
lục Năm châu này chẳng sai, chúng ta gặp nhau là điều đúng đắn nhất trên
thế gian này!"

Hắn nói xong rồi nhanh chóng bước ra ngoài, ngồi trên bậc thềm bên

ngoài chờ Mạnh Phù Dao tắm. Nguyên Bảo đại nhân ngồi chồm hổm bên
cạnh, ánh trăng chiếu sáng bóng một lớn một nhỏ ngồi bên cạnh nhau.

Chiến Bắc Dã ngửa đầu nhìn trăng, mảnh trăng cong soi sáng từng

đường nét một bên mặt hắn. Ánh trăng đêm cuối xuân thật đỗi dịu dàng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.