PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 813

Mạnh Phù Dao đột nhiên cử động.

Mạnh Phù Dao vốn luôn để ý đến hành động của Vân Hồn, vừa thấy bà

ngẩn ra thì lập tức đạp chân xông ra ngoài như đạn pháo.

Người còn đang ở không trung mà thanh đao "Thí Thiên" đã phát ra ánh

chớp đen nhánh, bổ thẳng xuống đầu của Vân Hồn!

Đối với một cao thủ thượng đẳng, cho dù đó là hư chiêu hay thực chiêu

thì chiêu thức này vẫn không sao tưởng tượng nỗi, nếu nói nhanh thì cũng
không phải - mà phải nói là so với nhanh thì còn nhanh hơn, cả về sức lực
và tốc độ đều đạt mức thượng thừa.

Mà hai người bên cạnh nàng cũng đều là những nhân tài kiệt xuất, so với

Mạnh Phù Dao còn có nhiều trải nghiệm thực chiến hơn, thế nên khi nàng
vừa mới lao thẳng về phía trước, tức thì một trái một phải cũng lao ra.

Một mạnh mẽ như sấm sét từ trời cao giáng xuống, một như gió đêm tràn

đầy thống hận vượt qua đỉnh núi cao tận trời mây, khiến núi non run rẩy
không ngừng. Đá vụn từ trên đỉnh núi bị gió thổi thốc phát ra âm thanh sột
soạt rồi thi nhau tuôn xuống lưng chừng vách núi, thật lâu thật lâu sau đó
mới nghe được tiếng đá rơi chạm đất.

Đỉnh núi trở lại yên tĩnh, tựa hồ như tiếng ầm vang vọng khắp không

gian ban nãy khiến chướng khí và sương mù bao phủ khắp núi rừng, trong
tích tắc đã bị ánh mặt trời vừa mới chiếu rọi làm cho từ từ tan biến hoàn
toàn.

Vân Hồn chỉ miễn cưỡng mỉm cười, thong dong phất ống tay áo một cái

về hướng ba người, tiện tay ngăn chặn đòn tấn công của họ. Khí lực toàn
thân bà bắt đầu lưu chuyển, mỏng manh mềm mại như sương, thân thể
thoắt ẩn thoắt hiện, rồi lại mạnh mẽ như mạch nước ngầm đang âm thầm
chuyển động, từ khắp bốn phương tám hướng đổ về, sau đó lại trở nên cứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.