PHU NHÂN MACBETH Ở MTSENSK - Trang 24

tôi mãi mãi? Đời nào bà muốn làm nhân tình của một thằng làm công? Còn
tiếng tăm, còn danh giá nữa chứ? Tôi muốn quỳ xuống bàn thờ Chúa tối
cao thành hôn chính thức với bà kia, nếu được như thế, mặc dù vẫn biết tôi
thấp hèn hơn bà, nhỏ tuổi hơn bà, tôi cũng vẫn đàng hoàng làm cho mọi
người thấy rõ tôi xứng đáng được nhận tình yêu của bà.
Những lời lẽ ấy của Xéc-gây làm Ca-tê-ri-na mê mẩn, bởi vì hắn ta tỏ ra
ghen tuông, hắn muốn cưới nàng - điều này làm bất cứ người phụ nữ nào
nghe được cũng thấy sướng tai, dù trước khi cưới chị ta đã gần gụi với anh
kia đến đâu. Lúc này Ca-tê-ri-na sẵn sàng theo Xéc-gây đi bất cứ nơi nào,
dù xuống địa ngục hay lên dàn thiêu. Hắn làm nàng mê hắn đến nỗi nàng
cảm thấy chưa bao giờ yêu hắn đến như lúc này. Ca-tê-ri-na sung sướng
quá. Tai nàng như ù đi, nàng không còn nghe thấy gì nữa. Nàng vội áp bàn
tay vào cặp môi của Xéc-gây, rồi giúi đầu hắn vào ngực mình.
- Em đã có cách rồi. Em sẽ làm cho anh trở thành thương gia và sẽ chung
sống với anh đàng hoàng công khai. Nhưng anh không được dằn vặt em
nữa. Chịu khó chờ cho đến lúc ấy.
Rồi lại những cái hôn, những cử chỉ ve vuốt.
Viên quản lý già nằm ngủ trong nhà kho, mơ màng nghe thấy như trong
giấc chiêm bao, giữa sự vắng lặng của đêm khuya, tiếng thì thào và khúc
khích. Ông ta tưởng như đám trẻ con tinh nghịch đang bàn bạc, tìm cách
nhạo báng tuổi già ốm yếu của ông ta cách nào độc địa nhất. Có lúc vẳng
đến tai ông ta tiếng cười vui vẻ ròn tan như thể của anh chàng trai trẻ nào
đó bị đám nữ thuỷ thần trêu ghẹo, cù cho đến chết. Tất cả những âm thanh
đó chỉ là bà chủ Ca-tê-ri-na đang lăn lộn dưới ánh trăng, trên tấm thảm êm
ái, đùa giỡn với người làm công trẻ tuổi của chồng. Ánh trăng vằng vặc vẫn
chảy xuống đôi nhân tình, qua kẽ lá rồi thôi không chảy nữa. Đêm hè ngắn
ngủi đã qua. Trăng đã lặn xuống đằng sau cái mái nhọn hoắt của nhà kho,
ánh sáng nhạt dần. Tiếng đôi mèo tơ đi trên mái nhà bếp kêu chói tai, tiếp
theo là tiếng gầm gừ giận dữ và tiếng hai hoặc ba con mèo đực ầm ĩ chạy
xuống men theo tấm gỗ áp vào mái.
- Ta lên gác ngủ đi, - Ca-tê-ri-na uể oải đứng lên như thể kiệt sức. Vì chỉ
còn trên người có tấm áo lót và chiếc váy trắng, nàng rón rén bước chân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.