Nicolai Leskov
Phu nhân Macbeth ở Mtsensk
Dịch giả: Vũ Đình Phòng
Chương tám
- Ra thế!... Ông chồng quý hóa ơi, tôi rất cảm ơn ông. Tôi cũng chỉ đợi có
thế! - Ca-tê-ri-na hét lên. - Bây giờ thì ông sẽ thấy ai thắng trong cuộc tranh
chấp này: ông hay tôi?
Nhanh như chớp, nàng đẩy Xéc-gây ra, lao theo chồng túm được ông khiến
ông chưa kịp chạy ra đến cửa sổ, rồi dùng mười ngón tay thon thả quàng cổ
ông, ấn chặt vào cổ họng hất ông xuống sàn nhà giống như quăng bó cỏ
tươi vào chuồng cho ngựa.
Đập gáy xuống sàn, ông I-dơ-mai-lôp nảy đom đóm mắt. Ông không ngờ
vấn đề lại kết thúc nhanh chóng thế này. Hành động phũ phàng mà lần đầu
tiên vợ ông sử dụng để chống lại ông chứng tỏ mụ đã bất chấp mọi thứ,
quyết gạt chồng ra khỏi cuộc đời. Tình thế của ông lúc này cực kỳ nguy
hiểm. Ông I-dơ-mai-lôp nhận ra điều đó trong giây phút ngã vật xuống mặt
sàn và không kêu lên được một tiếng nào. Với lại ông cũng biết rằng có kêu
cũng không có ai nghe thấy, mà chỉ khiến tình hình nguy kịch hơn. Ông đảo
mắt lặng lẽ rồi nhìn thẳng vào vợ, vừa giận dữ, vừa oán hờn, vừa đau đớn.
Hai bàn tay Ca-tê-ri-na thít chặt lấy cổ họng chồng.
Ông I-dơ-mai-lôp không kháng cự, hai bàn tay ông bóp chặt lại, cánh tay
thẳng đờ và run rẩy. Một tay của ông bị Ca-tê-ri-na dùng đầu gối đè giữ, chỉ
còn tay kia có thể cử động được.
- Anh giữ chặt lấy lão, - Ca-tê-ri-na thản nhiên nói thầm với Xéc-gây, trong
khi mắt vẫn không rời khỏi chồng.
Xéc-gây cưỡi lên bụng ông chủ, dùng hai đầu gối đè lên hai bàn tay chủ.
Hắn đang định dùng hai bàn tay góp thêm sức với Ca-tê-ri-na bóp vào cổ
họng ông, thì bỗng nhiên hắn thét lên đau đớn. Nhìn thấy mặt kẻ đã làm
nhục mình, tàn lực của ông I-dơ-mai-lôp trỗi hết cả dậy. Ông quẫy mạnh,
rút được hai bàn tay ra khỏi hai đầu gối của Xéc-gây và túm lấy những món
tóc quăn của hắn giật mạnh. Trong khi ấy hai hàm răng cửa ngoạm lấy cổ
họng hắn. Nhưng chỉ được một lúc; ông I-dơ-mai-lôp đã phải buông tay ra,