PHỤ NỮ VẠN NGƯỜI MÊ - Trang 120

Một giờ sáng chuông điện thoại vang lên bài hát quen thuộc: "Ai cũng

hỏi em còn muốn chờ gì thêm nữa. Chờ hết xuân, hạ, thu, đông lẽ nào vẫn
thấy chưa đủ? Người có hay, người có biết, em chờ anh đến độ hoa kia
cũng úa tàn." Cô giật mình bật dậy, với lấy điện thoại, trên màn hình hiện
lên số của bạn cô. Cô thất vọng bấm nghe: "A lô?"

"Mày đang ở nhà à?"

"Ừ, sao thế?"

"Ông...có ở nhà không?"

Cô nhìn vị trí bên cạnh mình, khóe mắt cay cay, cô đáp: "Không có, sao

thế?"

"Tao vừa thấy ông í đi cùng một con nữ vào khách sạn..."

Trái tim cô như bị lỗi nhịp ngay khoảnh khắc này, cô như chết đứng, rất

lâu sau mới co thể lên tiếng: "Mày nói thật à?"

"Tao lừa mày làm gì!"

Mười phút sau, cô từ trên giường đi đến tủ quần áo, với lấy chiếc áo

khoác trắng trùm lên người, bên trong cô mặc độc một chiếc váy ngủ đen
tuyền.

Vẫy taxi đi đến địa điểm bạn cô nói, trong lòng trăm mối tơ vò. Hóa ra

cảm giác phát hiện mình bị phản bội lại đau đớn nhiều như thế, cô mong
bạn thân cô chỉ nhìn nhầm thôi, mọi việc đều không phải sự thật. Anh chỉ
chơi bời chứ không hề phản bội cô, sẽ không.

Cô không biết làm cách nào mà mình có thể đến đây, đứng trước cửa

phòng. Cô cắn môi, sợ hãi không biết nên làm gì, chần chừ rất lâu, cô run

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.