PHỤ NỮ VẠN NGƯỜI MÊ - Trang 47

Kéo va li lên taxi, nhìn từng ngôi nhà, từng con phố trôi qua bên ngoài

cửa sổ xe khiến cô nhớ đến điên dại. Thành phố cô yêu thương, thành phố
có người đàn ông cô yêu. Thành phố chứa đựng bao nhiêu ký ức ngọt ngào
cùng tiếng gọi thân thương ngày ấy.

Cô nhìn màn hình điện thoại, bấm gọi một dãy số quen thuộc.

"A lô" Giọng nói nam tính vang lên.

"Anh đang làm gì đấy?" Cô dịu dàng hỏi.

"Anh ở nhà, sao vậy? Anh ân cần hỏi lại.

Cô cười nhẹ. "Không sao, nhớ anh thôi."

"Ngốc, anh cũng nhớ em."

Cô cúp điện thoại, cất vào túi xách. Nhìn cảnh vật lướt qua, nhìn những

thay đổi nhỏ nhặt trong thành phố này, cô mới nhận thấy cô rời đi đã rất lâu
rồi.

Đứng trước căn hộ chung cư của anh, cầm chìa khóa trong ta, cô mở

khóa một cách quen thuộc. Mùi thức ăn bay thoang thoảng trong không khí.
Kéo va li vào trong, cô nhẹ tay khép cửa. Đột nhiên giọng nói quen thuộc
vang lên, ấm áp và dịu dàng như lúc trước, quen thuộc đến nghẹn lòng:
"Em về rồi à?"

Cô không đáp, trong lòng bao nhiêu cảm xúc đan xen, hạnh phúc, vui

mừng, nhưng sao lại còn có chút xót xa?

Anh từ bên trong bếp bước ra, nhìn người con gái đứng ngoài cửa, nét

mặt thân thuộc biết bao. Cô gầy đi nhiều, khuôn mặt cũng trở nên góc cạnh,
đường nét sắc sảo càng hiện rõ. Cô không còn trẻ con như trước mà mang
dư vị trưởng thành, hương của đàn bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.