PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 14

“Lại đây.”

“Ngươi muốn làm gì?”

Diệp Tiếu cảnh giác lui từng bước. Phượng Âm nheo mắt ngoắc tiếp:

“Thân ái, đến đây nào~”

“Không bao giờ!” Diệp Tiếu chạy lui hai bước nữa. Phượng Âm lần

này xoay người lại hất mặt với Diệp Tiếu, “Ngươi không đến?”

“Ta khẳng định, nhất định…A a a a a!!!” Diệp Tiếu còn chưa nói xong

đã thấy Phượng Âm lao lại. Diệp Tiếu sợ tới mức dùng đôi cánh nhỏ ôm
đầu chạy loạn, Phượng Âm hùng hổ đuổi theo sát nút. Hai người…à không,
hai con gà ngươi chạy ta rượt chốc lát, Diệp Tiếu đã bị Phượng Âm ngậm
vào mỏ.

Rồi nàng bị Phượng Âm bỏ vào cái ná.

Phượng Âm dùng cánh làm tay, vừa cố định ná vừa kéo căng dây.

Diệp Tiếu có cảm giác không ổn…

“Tỷ, tỷ muốn làm gì?”

Phượng Âm híp mắt, tâm tình rất tốt nói: “Ngươi đoán xem!”

Nhìn phía trước có một tấm ván gỗ và một hình tròn, Diệp Tiếu hoảng

sợ mở to mắt. Phượng Âm cười cười, gật đầu nói: “Ngươi luôn thông minh
mà, ta cũng nghĩ như ngươi đấy!”

Nói xong, Phượng Âm thả dây ra, tiểu hoàng kê nháy mắt bắn ra như

một viên đạn lao thẳng về phía tấm ván gỗ.

“Thật vậy á aaa!!!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.