PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 153

“A Âm, chúng ta cùng chết, có được không?”

Đó là nỗi tuyệt vọng muốn chết!

Nàng ngơ ngác nhìn hắn, một lát sau, lại nở nụ cười. Vô số quỷ mị bổ

nhào đến cắn xé nàng, nàng không còn cảm thấy chút đau đớn nào. Bờ
sông phía trên, lá bùa trấn tà đã rách toạc, ánh sáng bắn ra tứ phía. Không
còn vật áp chế, lũ quỷ vui mừng xông ra từ giữa cơn lốc xoáy dấy lên
những tiếng hò reo ồn ã, hướng ra ngoài U Minh Phủ.

Đang ở U Minh Phủ phê duyệt tấu chương, Diệp Tiếu dừng bút, nhíu

mày, ngẩng đầu nhìn về phía ánh sáng cách đó không xa, muốn nói gì đó.
Nhưng chỉ chốc lát, đồng tử co rút mạnh, lập tức xông ra ngoài.

Khi Diệp Tiếu đến dòng Vong Xuyên, Mộc Tử Du đã dẫn người khống

chế được cục diện nhưng Phượng Âm bị vây bên trong vẫn chưa ra. Diệp
Tiếu lập tức báo cho người trên Thiên giới, lại chuẩn bị vào cứu Phượng
Âm, đột nhiên nhìn thấy một bóng người nhảy vào giữa dòng Vong Xuyên.

Biến cố này khiến Diệp Tiếu ngẩn người, một lát sau, nàng hồi tỉnh,

sắc mặt bình tĩnh canh giữ bên cạnh, để mọi người chung quanh đều tự giác
ai lo việc nấy.

Kẻ nhảy xuống là Dạ Tịch.

Trường Hằng Sơn vốn cách U Minh Phủ không quá xa, khi sự việc

xảy ra, Dạ Tịch vốn đang ngồi trong sân nhà chơi cờ, bỗng đâu một vầng
sáng chói lòa phóng vọt lên mang theo khí tức quen thuộc gần gũi, hắn
chẳng biết tại sao, nháy mắt đã đoán được người kia là ai.

Hắn nghĩ, gần đây nếu không phải thân thể hắn không tốt thì chính là

đầu óc không bình thường. Chẳng hiểu tại sao, trong khoảnh khắc nghĩ đến
người đó là ai, hắn lại cảm thấy tim đập dồn dập, lập tức vọt dậy, dùng tốc
độ nhanh nhất mà ngay cả bản thân cũng không kịp nhận ra. Tất cả đều trôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.