PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 172

quả mới được một nửa bỗng nghe bên ngoài thông báo: “Bồng Lai đảo
Bách Lý đảo chủ đến —— U Minh Phủ Diệp Tiếu Tư chủ đến ——”

Tất cả mọi người đều sửng sốt, theo lý mà nói, người nên tới thì phải

tới, người không nên tới thì không cần tới, nhưng hai người lại cùng tới.
Nghe báo thế, mí mắt Dạ Tịch giật giật, theo trực giác nhét Vãng Sinh Hoa
vào tay Bích Hoa rồi mới xoay người lại, trưng ra nụ cười chào mừng hai
người.

Diệp Tiếu rút kiếm.

Đến cửa cũng không vào, nàng đứng bên ngoài, vẻ mặt lạnh lùng nói:

“Dạ Tịch Nguyên quân, ta có chuyện quan trọng muốn thỉnh giáo, có thể
dời bước không?”

Yến tiệc còn chưa quá nửa, ngày cầu thân quan trọng như hôm nay,

giữa đường mà rời khỏi thì dù nói thế nào cũng không hay. Các thần tiên
quanh đó tiến lên khuyên can nhưng bên cạnh Diệp Tiếu, một ánh mắt đảo
qua, nháy mắt toàn sảnh đứng hình.

Ánh mắt lạnh giá khiến người nhìn thấy mà phát run. Ý tứ cảnh cáo

rảnh rành, dù là kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra. Dạ Tịch đương nhiên là thấy,
nên hắn mới quay đầu nói nhỏ với Bích Hoa rồi cất bước đi theo phu thê
Diệp Tiếu ra ngoài.

Vừa mới ra cửa cung, Diệp Tiếu quay đầu cho Dạ Tịch một quyền. Dạ

Tịch không kịp đề phòng nên trúng đòn, vô thức muốn trở tay nhưng bắt
gặp ánh mắt cảnh cáo của Bách Lý…

——Được, phu thê này chung tay bắt nạt người, không có phần thắng

hắn không đánh!

Huống chi, người động thủ còn là một nữ nhân, hắn còn chưa vô sỉ

đến mức đánh nữ nhân nên chỉ có thể lau miệng, nuốt máu xuống, ra vẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.