PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 173

thoải mái cười to: “Gần đây cảm xúc của Diệp Tiếu thượng thần không tốt
ư? Sao lại vừa đến đã động thủ?”

“Cũng không hẳn.” Đánh xong Diệp Tiếu bình tĩnh xoay người: “Ta

muốn đánh thì đánh thôi!”

Nghe thế hắn sững người, nắm tay siết chặt. Diệp Tiếu bước tới,

nghiêng đầu, thấy hắn siết chặt nắm tay thì cười lạnh: “Thật không biết coi
trọng ngươi ở điểm nào?”

“Hử?” Dạ Tịch còn đang không rõ đầu đuôi thì Diệp Tiếu đã bỏ đi

không buồn quay đầu. Bách Lý lại gần vỗ vai Dạ Tịch, thở dài nói:
“Phượng Âm muốn cắt đứt tâm mạch, được phát hiện, giờ đang dưỡng
thương.”

Nghe đến đó, Dạ Tịch biến sắc. Muốn nói nhưng chẳng thốt nên lời.

Bách Lý cân nhắc, cảm thấy cách nói đã làm cho tên này hiểu lầm, vì thế
bổ sung: “Không phải vì ngươi.”

Dạ Tịch không đáp, hắn đi theo sau họ, mi mắt cụp xuống nhìn không

rõ thần sắc đen tối bên trong. Hồi lâu sau, hắn như sực nhớ tới cái gì, cười
tự giễu.

—— Dạ Tịch…

Hắn nghĩ.

—— Ngươi thật sự là điên rồi. .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.