PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 176

duy nhất có thể Kết hồn đăng được đã không còn, nàng muốn tìm, chỉ có
thể tự tạo ra.

Tử Hà trúc của Trường Hằng Sơn làm khung, da Chỉ Linh Thú làm

lồng, trút vào tiên lực vạn năm của thượng thần mới có thể thành đèn.

“Trong ba thứ này, ngoài cái thứ nhất coi như dễ tìm, còn lại đều

không dễ dàng.” Bách Lý Quân Hoa giở một trang sách cổ, chỉ vào da quái
thú khổng lồ được vẽ bên trên nói: “Hơn nữa Chỉ Linh Thú tính tình hung
tàn, giỏi về ẩn nấp, rất nhiều thần tiên cả đời chưa từng gặp. Có thể thấy
chưa chắc đã bắt được. Ngươi còn muốn da nó thì thật không phải chuyện
đơn giản.”

“Chuyện này ta sẽ cân nhắc.” Phượng Âm trầm ngâm, đứng dậy: “Ta

đi tìm người.”

Nói xong thì thong thả đi ra ngoài. Diệp Tiếu nhìn bóng nàng rời đi

mà thở dài thườn thượt: “Thủy chung cũng chỉ trị được phần ngọn không
trị được gốc.”

“Cứ thế trước đã.” Bách Lý Quân Hoa lật sách cổ, thần sắc lạnh nhạt:

“Không chừng Thanh Hòa trở lại, nàng ta sẽ nghĩ thoáng hơn."

“Trên đời này có ai mà chưa từng mất mát? Nhưng nàng ta từ nhỏ đã

luôn mất đi nên phản ứng hơi mạnh mà thôi. Bây giờ để nàng ta lần nữa đạt
được biết đâu sẽ mở lòng hơn.”

“Vâng…” Diệp Tiếu thở dài: “Cũng chỉ có thể như thế .”

Sau khi Phượng Âm từ Bồng Lai đảo đi ra lập tức thẳng tiến đến

Trường Hằng Sơn. Nội tình của Dạ Tịch người khác không rõ nhưng nàng
quá hiểu. Sống nhiều năm trong Hồng Hoang, Chỉ Linh Thú người khác
khó tìm nhưng chưa chắc đã là vấn đề với hắn. Một món như Kết hồn đăng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.