PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 184

“Ngươi… Ngươi nói cái gì?!” Nghe nói thế, Phượng Âm kinh ngạc

hét lên. Dạ Tịch cong môi, có vẻ thấy nàng kinh ngạc thì vui sướng: “Ta
nói, ta sẽ thay nàng đi bắt Chỉ Linh Thú!”

“Đương nhiên,” hắn dừng một chút: “Không phải cho không. Ta có

điều kiện.”

Đây mới là hiện tượng bình thường, hắn nói vậy, Phượng Âm đã thấy

an tâm chút chút, bèn gật đầu nói: “Ngươi nói đi.”

“Ờ, ta còn chưa nghĩ ra, cứ để đó đã. Giờ nàng phải ở lại trong phủ ta,

à, nhớ phải hầu hạ ta cho tốt.” Nói xong, hắn âm trầm cười cười: “Hầu hạ
không tốt, ta sẽ không đi.”

“Ngài yên tâm!” Lời vừa dứt, Phượng Âm lập tức hai tay cầm lấy bàn

tay mới buông dao của Dạ Tịch, ra vẻ nghiêm cẩn nói: “Ta nhất định hầu hạ
ngài thật tốt, ngài nói hướng đông ta sẽ không đi tây, ngài nói đánh người ta
tuyệt đối không đánh chó!”

“Ừ, ngoan.” Dạ Tịch đặt quả táo lên môi cho nàng cắn một miếng, lại

cảm thấy có điều không bình thường.

Cái…gì…

Hắn cúi đầu im lặng nhìn móng vuốt người nào đó đang bỉ ổi vuốt tay

hắn, sắc mặt bình thản nói: “Nàng có thể giải thích cho ta biết nàng đang
làm cái gì thế?”

Từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn đã muốn làm thế này nhưng không

thành công, Phượng Âm nghe hắn nói mới sực tỉnh. Ối… không phải móng
vuốt mỹ nhân nào cũng có thể sờ loạn đâu…

Có điều, nàng phản ứng mau lẹ, dù sao cũng là kẻ phạm tội chuyên

nghiệp, nàng còn rặt vẻ nghiêm trang: “Chuyện này, Nguyên quân, ta đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.