PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 255

Nàng đối tốt với hắn, dù chỉ chút chút thôi cũng đủ làm cho hắn cảm

động.

Vì thế hắn đã động lòng, mà nàng cũng đáp trả hắn. Từng bước một,

hắn phát hiện, hắn đã không muốn rời xa nàng nữa.

Nàng tốt bụng, xinh đẹp, lại tinh tế.

Hắn vì nàng chắn thiên kiếp, hắn vì nàng nấu cơm, vì nàng giặt quần

áo, nghe nàng kể chuyện thế giới bên ngoài. Chỉ cần thấy nàng cười, hắn đã
thấy cả thế giới đều trở nên tốt đẹp. Tất cả mọi chuyện làm vì nàng đều là
hạnh phúc. Chỉ cần có nàng bên cạnh, hắn không cảm thấy có gì đáng sợ
nữa. Cho dù là khi đối diện với hàng ngàn con ác long, nắm tay nàng, hắn
vẫn thấy bình thản.

Chỉ cần nơi nào có nàng thì đó là nhà của hắn.

Chỉ cần nàng có thể vui vẻ, dù hắn có chết cũng cam lòng.

Tình cảm đơn thuần là vậy, tấm lòng sâu nặng là vậy. Hắn trôi nổi

trong giấc mộng, cảm giác được trí nhớ từ mấy trăm ngàn năm đều đang bị
đoạn hồi ức ngắn ngủi này xâm lấn.

Hắn bị hồng thủy bao phủ.

Dòng nước lũ xen lẫn vô số mảnh vỡ ký ức rít gào bên cạnh, cuốn

tung mà thổi bay tứ tán.

Hắn bật khóc thành tiếng.

Hắn giãy dụa, kháng cự, muốn tiến về phía trước nắm lấy bàn tay một

nữ tử.

Hắn có rất nhiều điều muốn nói cùng nàng, hắn còn nhiều lắm những

điều chưa kịp nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.