PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 267

cạnh Phượng Âm: “Có thể loại như ngươi sao?! Bái thiếp và người cùng
vào một lúc, ngươi còn đưa bái thiếp làm gì?!”

“Bởi vì không muốn để ngươi mắng ta ngay cả bái thiếp cũng không

đưa đó chớ. Thế mới nói nữ nhân các ngươi thật phiền phức, đến nhà ngươi
mà còn lắm quy củ vậy, không biết ngươi và Quân Hoa ăn ở thế nào?” Dạ
Tịch sốt ruột nói, tiện tay còn tự rót cho mình một chén trà, rồi quay đầu
hỏi Phượng Âm đang ngồi bên cửa sổ: “Uống trà nhé?”

“Ừm.” Phượng Âm làm bộ nhìn ra bên ngoài mà thỏ thẻ. Dạ Tịch cầm

chén trà của mình nhấp một ngụm, cảm thấy đủ ấm rồi mới làm như đang
bón sủng vật nhà mình mà cười tủm tỉm đưa cho nàng, tay còn vuốt vuốt
mái tóc mềm mại của nàng: “Nữa không?”

“Thôi.” Phượng Âm được vuốt ve mà vui vẻ nhắm mắt hưởng thụ. Dạ

Tịch lại lấy thêm trái táo, hóa ra một con dao cẩn thận gọt vỏ.

Diệp Tiếu ở bên nhìn mà chán chẳng muốn nói. Nàng bỗng hiểu được

nguyên nhân vì sao trước đây mình dẫn theo Bách Lý đến Thiếu hoàng
cung lần nào cũng bị đuổi thẳng cổ lần ấy. Cái loại tình thú yêu đương này
mà làm trước mặt người khác thì thiệt tình, chỉ thiếu đánh.

Nhất là cái tên hỗn đản Dạ Tịch này mồm miệng độc địa, không bao

giờ bỏ qua cơ hội xỏ xiên người khác làm nàng giận dữ chỉ vào cửa chính
quát lên: “Muốn ân ân ái ái thì cút về ổ của các ngươi! Đây là địa bàn của
ta!”

“Ừ, đang có ý này.” Dạ Tịch cắt táo thành từng mẩu, lại biến ra một

cái đĩa đựng táo, một tay cầm đĩa, một tay dùng tăm bón cho Phượng Âm
ăn, ngữ điệu lơ đễnh: “A Âm gần đây cứ chạy đến chỗ ngươi làm ta cũng
phải theo đến. Ngươi sao không ngoan ngoãn đi tìm Quân Hoa nhà ngươi
đi, ngày nào cũng lót tót theo A Âm nhà ta rong chơi, không phải vợ chồng
các ngươi bất hòa đấy chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.