PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 300

Vô phương giới là một lãnh địa chết trong truyền thuyết, cho đến nay,

các thần tiên đi vào đó chưa từng có người nào trở về. Không ai biết phía
bên đó có gì, chỉ biết là có một nơi như vậy trong bản tàn thư ghi chép
những điều trong thiên địa được phụ thần lưu lại.

Bách Lý Quân Hoa là vị thần duy nhất đủ khả năng đối đầu với Thái

Uyên. Nhưng Mặc Tử Dạ đã mời nhiều lần mà hắn vẫn không ra mặt, đến
ngày sau, hắn đi vào thiên cung, nói với Mặc Tử Dạ: “Ta sẽ đi Vô phương.”

Phương pháp mở cửa Vô phương, ngoại trừ tự nó mở ra thì cách khác

chỉ có Thiên quân biết. Khi Bách Lý Quân Hoa cất lời, trong lòng vẫn ôm
một cô nương, mình mặc áo trắng, da dẻ toàn thân đã hóa sạm đen. Nhưng
dù có xấu xí đáng sợ, Bách Lý Quân Hoa vẫn ôm chặt nàng như ôm báu vật
hiếm có trên đời.

Hắn dường như đã lâu không ngủ an giấc, trong mắt vằn tia máu lẳng

lặng nhìn Mặc Tử Dạ, cứ như đang thực hiện một cuộc giao dịch hết sức
thoải mái: “Ta đồng ý giao toàn bộ binh lực Bồng Lai đảo cho ngươi, thay
ta mở Vô phương giới, ta muốn vào đó.”

Nghe thế, dù có dứt khoát thế nào, Mặc Tử Dạ vẫn rơi vào im lặng.

Một lúc sau hắn mới cất lời cự tuyệt: “Không được.”

“Phải được!”

“Ngươi không thể chết được.” Bách Lý Quân Hoa ngang ngạnh, Mặc

Tử Dạ còn ngang ngạnh hơn, “Nếu ngươi chết, Thái Uyên sẽ không còn đối
thủ. Toàn bộ đệ tử Bồng Lai đảo cũng không địch nổi trăm chiêu của hắn.”

“Tiếu nhi sắp chết,” Bách Lý Quân Hoa cười ngốc nghếch, “Nếu nàng

chết, ngươi nghĩ rằng ta vẫn sống được?”

“Ngươi không báo thù?” Mặc Tử Dạ bình tĩnh hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.