PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 56

khi trời sáng rõ nàng cảm thấy cả người được ai đó nhẹ nhàng ôm lấy, sau
đó vén màn bế ra ngoài.

Vòng tay người ấy vừa ấm vừa rộng, dù ở trên đường cũng chẳng làm

nàng thấy xóc nảy. Nàng cảm thấy hắn nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường,
sau đó lại khẽ khàng đi ra ngoài, đợi đến khi hoàn toàn không còn tiếng
động, Phượng Âm mới lặng lẽ mở mắt. Sau đó nàng rút từ trong tay áo ra
một tờ giấy, là vỏ bao bánh hoa quế, tối qua khi đi ngủ, nàng đã trộm nó
giấu vào trong tay áo. Nàng cầm tờ giấy nhìn ngang ngó dọc hồi lâu mới
đứng dậy, mở một cái hộp, đặt tờ giấy vào.

Bên trong còn có một hộp bánh hoa quế chưa ăn, đó là cha của nàng

cho nàng. Phượng đế mang đồ ăn cho nữ nhi cần chi phải qua tay chủ
tướng? Thanh Hòa này cho tới bây giờ vẫn chẳng giỏi nói dối.

Đại chiến Thần Ma một lần là đánh nhiều năm. Mỗi một lần thắng

trận, Thanh Hòa sẽ mời mọi người uống rượu, sau đó bản thân lại ở trong
vườn uống loại rượu thanh thuần do chính mình ủ. Đêm trước trận Đại
chiến Thần Ma cuối cùng, nàng vào vườn tìm hắn. Đêm đó ánh trăng sáng
vằng vặc, khi nàng đến tìm, trùng hợp thấy hắn đang uống rượu. Rượu này
màu sắc tinh khiết, hương rượu thấm lòng người, nàng cười muốn một ly
nhưng hắn lại lắc đầu mà rằng: “Tiểu cô nương uống rượu gì chứ?”

“Không thể nói vậy,” Phượng Âm cũng cười rộ lên: “Cách biệt ba

ngày đã làm thay đổi cách nhìn, ta đây cũng coi như là viên tướng dũng
mãnh nhất trong quân, rượu trong thiên hạ này có loại nào ta chưa từng
uống, sao lại không thể uống rượu?”

Nói xong, nàng ngồi xuống trước mặt hắn, lẳng lặng nhìn hắn, nửa đùa

nửa thật nói: “Thanh Hòa, ta đã trưởng thành!”

Tiểu cô nương sau khi đã trải qua thử thách của chiến tranh, sự cứng

rắn lúc ban đầu đã không còn nữa, một câu nói lại khiến Thanh Hòa sửng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.